“Em định làm thế nào?” Chung Ly Toại nhìn Cố Trầm, có chút tò mò hỏi.
Cố Trầm lười biếng ngồi dựa vào ghế phó lái, mặt vô cảm: “Cho dù họ Hoắc kia có ý định gì, thì chuyện anh ta có ý đồ cũng là chuyện rất bình thường.”
Khi thực lực cách xa tới một trình độ nhất định, tất cả những âm mưu toan tính đều chẳng là gì cả.
Chung Ly Toại gõ vô lăng: “Cho nên?”
Cố Trầm không nói gì. Cho dù nhà họ Hoắc có mục đích gì, rồi muốn giở thủ đoạn gì với cậu, nếu như kết cục viên mãn mà hào quang cốt truyện muốn là khiến Tập đoàn Hoắc Thị thu mua Tập đoàn Đại Chu và Tập đoàn Lăng Thị thành công, vậy thì Cố Trầm chỉ cần nghĩ cách phá hoại kế hoạch này là được.
Cố Trầm hơi mệt mỏi bóp mi tâm. Trải nghiệm đời trước thực sự không tốt đẹp gì, cho nên sau khi Cố Trầm sống lại, cậu có thái độ tránh né với rất nhiều người và sự việc trong đời trước. Nhất là sau khi biết được sự tồn tại của hào quang cốt truyện, Cố Trầm sợ bản thân sẽ bị ảnh hưởng, sợ bản thân sống lại một đời vẫn dẫm vào vết xe đổ. Vốn dĩ cậu muốn tránh xa hào quang cốt truyện, trốn được bao xa thì trốn, nhưng hào quang cốt truyện không chịu tha cho cậu. Cứ ép sát từng bước một, khiến Cố Trầm có cảm giác rằng hào quang cốt truyện đang ở một nơi mà cậu không thấy lặng lẽ tích lũy sức mạnh, chỉ đợi thời cơ tới là sẽ tung lưới bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443565/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.