“Cố Trầm!” Hoắc Minh Chương hít sâu một hơi, nhưng vẫn bị Cố Trầm làm cho tức tới mức huyệt thái dương mơ hồ đau nhức: “Tôi không biết rốt cuộc cậu muốn điều gì. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết rằng, tôi chưa bao giờ có địch ý với cậu cả. Nhà họ Hoắc chúng tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ gây bất lợi cho cậu.”
Cố Trầm không nói năng gì.
Hoắc Minh Chương tiếp tục nói: “Tôi nghĩ chắc cậu cũng nhìn ra được vì sao tôi lại nói chuyện cũ giữa hai nhà Chu Lăng cho cậu. Nhà họ Hoắc chúng tôi chỉ cảm thấy chúng ta có cơ hội hợp tác, cũng có cơ sở để hợp tác thôi.”
“Nếu như bạn học Hoắc không còn chuyện gì khác thì tôi cúp máy đây.” Cố Trầm ngắt lời Hoắc Minh Chương: “Bên tôi bận lắm.”
“Đang bận chuyện nhà sao?” Hoắc Minh Chương thuận thế hỏi: “Có cần giúp đỡ không?”
“Xem ra bạn học Hoắc cũng tốn không ít sức lực với tôi nhỉ.” Cố Trầm cười khẽ một tiếng: “Nhưng bạn học Hoắc làm như vậy, có phải là vi phạm quyền riêng tư của công dân không?”
“Cậu đừng hiểu nhầm, tôi không có ác ý.” Hoắc Minh Chương giải thích: “Bây giờ cậu là nhân vật máu mặt được cư dân mạng cả nước quan tâm nhất. Mỗi một hành động cử chỉ của cậu đều có thể bị người khác tung lên mạng bất cứ lúc nào. Tôi cũng nhìn thấy tin tức môi giới nhà đất đăng trên mạng rồi, mới biết chiều hôm nay cậu chuyển sang nhà mới.”
Dừng lại một chút, Hoắc Minh Chương lại cười tán thưởng: “Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443562/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.