Tới viện điều dưỡng lần nữa, lúc Cố Trầm nhìn thấy Lương Viện Viện thì Lương Viện Viện đang đứng ở bên cạnh cửa sổ cắm hoa.
“Cậu lại tới làm gì nữa?” Lương Viện Viện mất kiên nhẫn liếc mắt nhìn sang: “Nhà họ Chu cũng sụp đổ rồi, nhà họ Lăng cũng vậy, tôi cũng không còn giá trị lợi dụng nữa. Cậu còn tới làm gì? Không thể để tôi yên tĩnh một mình được sao?”
Cố Trầm mỉm cười, đi tới bên cạnh Lương Viện Viện: “Tôi vừa mới hỏi bác sĩ chữa trị cho dì, ông ấy nói tình trạng gần đây của dì rất ổn định.”
“Rồi sao?” Lương Viện Viện không chịu nổi nữa.
“Thì... dì có thể xuất viện được rồi.”
Lương Viện Viện nhìn Cố Trầm với vẻ mặt kinh ngạc.
Cố Trầm nhẹ giọng nói: “Tôi giúp dì liên hệ với chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ. Chuyên gia nói tuy rằng vết sẹo trên mặt dì nhìn trông rất đáng sợ, nhưng đều là những vết thương đã cũ rồi, nếu như khôi phục tốt thì chắc sẽ không nhìn ra dấu vết gì đâu.”
Lương Viện Viện chớp mắt một cái, dường như vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Cố Trầm hỏi: “Dì có muốn làm cuộc phẫu thuật này, đổi khuôn mặt khác, đổi sang một cuộc sống mới không?”
Điều mà Cố Trầm không nói đó là, trước khi cậu liên hệ với chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ cũng đã hỏi thăm bác sĩ chữa trị bây giờ của Lương Viện Viện trước, bác sĩ nói trạng thái của Lương Viện Viện rất tệ. Bởi vì dùng thuốc điều trị tinh thần thời gian dài, thêm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443507/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.