“Hôm nay chúng ta đi tham quan động thạch nhũ đi!” Cố Trầm nhìn hướng dẫn viên du lịch, nói với Chung Ly Toại.
Chung Ly Toại đương nhiên sẽ không phản đối đề nghị của Cố Trầm. Vì vậy ngày thứ ba sau khi đến thành phố K, hai người lại lái xe đến động thạch nhũ.
Khi đến địa điểm du lịch là vào lúc hơn chín giờ. Gió nhẹ ấm áp, trời trong mây trắng. Chắc là vì thời gian còn sớm nên xung quanh không có một du khách nào.
Cố Trầm và Chung Ly Toại đi mua vé. Biết được trước khi vào động thạch nhũ còn phải ngồi thuyền chèo qua một khe động. Khe động đó ước chừng sâu khoảng mấy mươi mét, hai bên là vách núi xếp chồng, chỉ để lại một khe hở. Nước sông chảy siết đục ngầu, nhìn cực kỳ hiểm trở. Cố Trầm mặc phao cứu sinh, ngồi lên thuyền nhỏ, quay đầu hỏi Chung Ly Toại: “Anh có sợ tối không?”
Chung Ly Toại cười nhẹ, không hề nói chuyện. Chỉ là sau khi thuyền nhỏ chèo vào hang động rồi, mới len lén nắm chặt lấy tay Cố Trầm.
Cố Trầm quay đầu, nhờ vào ánh sáng yếu ớt mà đánh giá nét mặt Chung Ly Toại, Chung Ly Toại mỉm cười với Cố Trầm, dùng ngón tay gãi vào lòng bàn tay cậu.
Mặt Cố Trầm đỏ lên, vô thức quay đầu liếc nhìn nhân viên ở đó. May mà ánh sáng trong động rất ảm đạm, nhân viên công tác lại đang chuyên tâm lái thuyền, nên không hề chú ý đến hành động giữa hai vị khách này.
Cố Trầm thầm thở phào một hơi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443492/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.