“Thật ra ngó sen chiên này làm rất đơn giản…” Cố Trầm nói một chút về cách làm ngó sen với mẹ Chung Ly Toại. Hai người còn hẹn tuần sau, Cố Trầm và Chung Ly Toại lại tới, sẽ dạy mẹ Chung Ly Toại làm món này.
Mẹ Chung Ly Toại nghe thấy lời hứa hẹn của Cố Trầm, cười rất vui vẻ. Thật ra bà không phải nhất định muốn học bằng được món này. Bà chỉ hy vọng Cố Trầm và Chung Ly Toại có thể thường xuyên về nhà cùng họ.
Ăn cơm xong, Cố Trầm và Chung Ly Toại lại ăn hoa quả tráng miệng sau bữa ăn, xem hết bản tin thời sự rồi mới lái xe về nhà.
Màn đêm buông xuống, cả thành phố được bao phủ bởi ánh đèn nê ông. Cố Trầm nhìn cảnh xe cộ nườm nượp qua lại bên ngoài cửa sổ xe, Chung Ly Toại mở loa lên, bật mấy bài nhạc nhẹ nhàng.
“Có phải mệt rồi không?” Chung Ly Toại hỏi.
Cố Trầm lắc đầu: “Cũng không mệt lắm. Chỉ là có hơi buồn ngủ thôi.”
Chung Ly Toại khẽ cười.
Cố Trầm nhìn Chung Ly Toại: “Anh cười cái gì?”
Chung Ly Toại không nói gì.
Cố Trầm xoa xoa eo, nói: “Tối nay em phải ngủ sớm một chút.”
Chung Ly Toại gật đầu: “Được thôi. Chúng ta về sẽ ngủ ngay.”
Cố Trầm nhấn mạnh: “Anh đừng có mà lộn xộn. Em thật sự muốn ngủ một giấc ngon lành đấy.”
Chung Ly Toại nói: “Anh không lộn xộn. Anh ngủ cùng em.”
Hai người về tới nhà, Cố Trầm đi tắm rửa trước. Chung Ly Toại gõ cửa: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443469/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.