Rất nhanh toàn bộ Giang thị đều biết chuyện Khương nhị thiếu vừa ý một nhà báo nhỏ.
May mà Tần Mậu vừa mới trở về Giang thị không lâu, ngoài đồng nghiệp ra, không ai biết cậu là nhà báo nhỏ đó.
Trong một tuần liên tục, Tần Mậu cuối cùng cũng chờ được điện thoại của Khương Ngôn Mặc.
Cậu nhận không chút do dự.
Khương Ngôn Mặc thấp giọng cười: “Em có thích hoa không?”
Tần Mậu không lên tiếng, chờ hắn nói tiếp.
Khương Ngôn Mặc dịu dàng nói: “Không biết em thích hoa gì nên đưa hoa bách hợp tới.”
Tần Mậu nói: “… Cảm ơn.”
Khương Ngôn Mặc mỉm cười, im lặng vài giây, lại nói: “Không biết tôi có vinh hạnh có thể mời Tần tiên sinh ăn một bữa cơm hay không?”
Người này cũng coi như thẳng thắn, chưa đến hai câu đã nói ra mục đích.
Tần Mậu đang đợi những lời này của hắn, nghe vậy bình tĩnh nói: “Được.”
Để đối phương tặng hoa một tuần, cho dù thái độ của đối phương là gì, cũng phải gặp một lần mới có thể nói rõ ràng.
Hơn thế nữa còn là Khương nhị thiếu gia, cũng không thể quá thất lễ.
Nếu nói là ngày đó cậu còn không biết Khương nhị thiếu gia có nghĩa là gì, qua những lời trêu đùa trắng trợn mấy ngày nay của đồng nghiệp và tài liệu cậu thu thập được, cuối cùng cậu cũng hiểu.
Có lẽ Khương Ngôn Mặc rất vui vẻ, khẽ cười nói: “Giờ tan tầm ngày mai, tôi đến đón em.”
Tần Mậu nhíu mày, nói: “Không cần…”
“Mấy giờ em tan làm?” Không đợi cậu nói xong, Khương Ngôn Mặc đã ngắt lời cậu.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503713/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.