Tần Mậu nghe thấy có người đi vào, vểnh tai, im lặng chú ý.
Người nọ đứng trước mặt cậu, không nói một lời mà lấy miếng vải đen đang bịt trên mắt cậu xuống.
Tần Mậu hơi nheo mắt lại, thích ứng một lúc mới mở mắt.
Khương Thiển đút hai tay trong túi quần, mặt không chút thay đổi mà dõi theo cậu.
Tần Mậu ngẩng đầu lên, đối mắt với Khương Thiển.
Khương Thiển ngồi xổm xuống, tỉ mỉ nhìn cậu: “Hình như anh không có chút bất ngờ nào.”
Tần Mậu nói: “Vừa nãy tôi nghe thấy cậu nói chuyện ở bên ngoài.”
Khương Thiển chăm chú nhìn cậu một hồi, nói: “Vậy anh biết tình cảnh bây giờ của mình là gì?”
Tần Mậu nghĩ một chút: “Biết.”
“…” Khương Thiển đứng lên: “Để anh nói vài câu với anh hai.”
Tần Mậu không trả lời.
Khương Thiển cũng không để ý, tìm một cái ghế để ngồi: “Thật ra rất đơn giản, chỉ cần anh hai giúp một chút, giữ được Đường thị là được.”
Tần Mậu đảo mắt nhìn bài trí xung quanh, phát hiện đây có lẽ là một kho hàng bỏ hoang, cậu bình tĩnh, ánh mắt dừng ở trên người Khương Thiển: “Khương tổng chưa chắc đã đồng ý.”
Khương Thiển cười cười: “Anh là người anh ấy yêu, bây giờ anh ở trong tay chúng tôi, anh ấy sẽ đồng ý.”
Tần Mậu lắc đầu, không tranh cãi với cậu ta.
Khương Thiển đặt hai tay lên ghế, lười biếng nhìn cậu: “Anh cũng rất khiêm tốn.”
Tần Mậu nói: “Không phải khiêm tốn, tôi biết, ở trong lòng Khương tổng, cậu vẫn rất quan trọng.”
Khương Thiển cười như không cười, liếc cậu một cái xong, đứng dậy:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503705/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.