Qua nửa tháng, tin tiêu cực về Đường thị căn bản cũng bớt dần, thậm chí còn xuất hiện một số tin tốt.
Xem ra cơn sóng gió này đã qua đi.
Tần Mậu dần yên lòng.
Trong chuyện này, góp phần nhiều nhất là Khương Ngôn Mặc, điều này Tần Mậu hiểu rõ.
Nhưng mỗi khi cậu nhìn thấy Khương Ngôn Mặc đều cảm thấy rất kì lạ.
Trong trí nhớ của cậu, Khương Ngôn Mặc luôn giúp Khương Thiển, hơn nữa vì cha Khương, Khương Ngôn Mặc vẫn ra sức chèn ép Đường gia.
Mà bây giờ Khương Ngôn Mặc lại đột nhiên thay đổi thái độ, giúp đỡ Đường gia?
Tần Mậu không tin cậu có mị lực lớn như vậy.
Khả năng duy nhất có lẽ còn có âm mưu nào khác trong đó.
Dù sao chăng nữa, bây giờ cậu không thể thả lỏng cảnh giác.
Chuyện khiến Tần Mậu vô cùng vui vẻ nhất chính là mấy ngày trước Đường nhị tỷ thuận lợi hạ sinh một bé trai ở bệnh viện, mẹ tròn con vuông.
Đường Phẩm Hạ gửi ảnh cho Tần Mậu, trong hình là một bé trai đang nhắm mắt ngủ, nhưng dáng vẻ mèo con như vậy nhìn rất đáng yêu.
Tần Mậu thở phào nhẹ nhõm từ đáy lòng.
May mà Đường nhị tỷ không biết Đường gia xảy ra chuyện, mới có thể thuận lợi hạ sinh như vậy.
Lúc Hồ Niệm Cảnh gọi điện cho cậu, nghe cậu nói chuyện này, Hồ Niệm Cảnh cười nói: “Mọi chuyện suôn sẻ là tốt rồi.”
Tần Mậu “Ừ” một tiếng, lại không tập trung.
Hồ Niệm Cảnh rất hiểu cậu, cười cười, nói: “Tôi nghe Vương Tập Ngật nói, Khương Ngôn Mặc vì Đường gia bỏ ra không ít sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503681/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.