Âu Hình Thiên cùng Âu Thiên Bảo một đường trầm mặc không nói, trở lại phòng bệnh.
“Papa, người cũng thấy đó! Con đã cố gắng đối với em trai thực sự hạ mình, nhưng là em trai sao lại có cái thái độ như vậy?!” Âu Thiên Bảo đặt mông ngồi xuống mép giường, vẻ mặt phẫn uất nhìn về phía phụ thân gã oán giận.
“Em trai một chút cấp bậc lễ nghĩa cũng không hiểu! Dám có lời nói khinh thường con trước mặt papa với Nhị thúc?” Âu Thiên Bảo lặng lẽ quan sát thần sắc Âu Hình Thiên, thấy biểu tình hắn dần dần biến thành đen, hình như có chút bất mãn, trong lòng gã vội mừng thầm, tiếp tục thêm mắm dặm muối.
Âu Lăng Dật là do mày ngay cả đạo lí đối nhân xử thế căn bản cũng không hiểu. Tao đi giải thích, mày thế mà dám chán ghét tao, nhưng cũng coi như giúp tao diễn một vở kịch anh em tình thâm trước mặt papa, gia tăng sự hảo cảm của tao và sự vô lễ của mày đi? Sao tao có thể dễ dàng để cho mày trực tiếp làm bẽ mặt tao như vậy? Hiện tại không phải tao gây khó dễ cho mày, mà chính mày tự đưa nhược điểm lên kêu tao dùng đúng hơn!
Âu Thiên Bảo trong lòng tràn đầy đắc ý, nhìn về phía phụ thân gương mặt càng thêm ai oán, giọng nói càng tăng thêm ngữ khí.
Âu Hình Thiên thong thả đến trước mặt con trai lớn còn đang tỏ thái độ, hơi khom người, cúi đầu nhìn thẳng mắt đại nhi tử, con ngươi hắn sắc bén lợi hại: “Nói đủ chưa, Thiên Bảo!? Chuyện tình lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguyet-quang-thieu-nien/1025002/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.