Một màn náo loạn phát sinh ở nhà ăn, rất nhanh liền lan truyền khắp trường học. Âu Lăng Dật đi ở trên đường, cảm giác rõ ràng mọi người nhìn mình bằng ánh mắt đánh giá.
Lúc trước chỉ là tò mò, nhưng hiện tạ, có người sùng bái, có nhân châm biếm, có người khinh bỉ, không có trường hợp ngoại lệ… Tóm lại một câu, chưa đi học quá ba ngày đã trở nên nổi tiếng.
Bản thân bị nhòm ngó từng phút từng giây, không ngừng phải chịu đựng những dòng thần lực khác nhau đổ xô lên người, điều này khiến sự yên bình ngày thường đều trở nên xáo trộn hoàn toàn, Âu Lăng Dật lần đầu tiên cảm giác phiền não.
Tiết học cuối cùng của ngày hôm nay rốt cụôc chấm dứt, tiếng chuông vang lên, y lập tức đứng dậy, hành động rất nhanh thu thập đồ đạc bỏ vào cặp, gương mặt tinh xảo ảm đạm, bước nhanh ra khỏi cửa lớp. Những thần thức đè nén tiếp tục tuôn trào chen chúc, nháo y đến đau đầu.
“Tiểu Dật, ở chỗ này!” Âu Lăng Sương tới đón em trai, xa xa thấy sắc mặt y khó coi, vội vàng chạy sang, bước vài bước ôm cánh tay Âu Lăng Dật.
“Sao sắc mặt khó coi như vậy, hay không thoải mái chỗ nào?” Lo lắng nhìn thiếu niên ngoan ngoãn dừng lại an tĩnh để cô kiểm tra, tay Âu Lăng Sương cẩn thận sờ trán y xem thử nhiệt độ.
“Cám ơn chị quan tâm, em không sao.” Khóe miệng ấm áp dương lên, Âu Lăng Dật nắm lại Âu Lăng Sương an ủi.
“Tiểu Dật, Lăng Sương, hai người chờ chút! Chuyện lúc trưa, thực sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguyet-quang-thieu-nien/1024993/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.