Editor: trucxinh0505
Nháy mắt, miệng Lưu thị giống như lũ bất ngờ bùng nổ, không ngừng cuồn cuộn phun nhiệt, Lê Uyển nhíu mày lại, hư nâng cánh tay xuống, nâng tiếng nói lên, “Nương, ngài nói chậm một chút, con nghe mà.”
Lưu thị thư hai khẩu khí, chậm rãi nói, “Nhị đệ muội con sau đương gia không đem lời ta nói để vào mắt, ta oán giận hai câu cùng cha con, ông ta còn nói ta không phải, trước kia cho dù ta làm không được cha con cũng không nói ta như vậy, nhị đệ tam đệ con cũng là đứa không lương tâm, ta cực khổ nuôi chúng lớn, cưới tức phụ liền quên nương…”
Lê Uyển đánh gãy lời nàng nói, “Nương, ngài nói thẳng vào vấn đề đi, nhị đệ muội làm cái gì chọc ngài?”
Tính tình Phương Thục hiền thục, làm sao giống như Lưu thị nói bất kham như vậy? Lê Thành Lê Uy có thể đấu khí cùng Lưu thị là biết được tính tình nàng, Lưu thị giận nhanh mà tiêu cũng mau, không phản ứng nàng, Lưu thị liền sẽ thấp thỏm một hồi lâu, Phương Thục từ nhỏ đọc nữ tắc nữ giới, chuyện ngỗ nghịch trưởng bối trăm triệu làm không được, nhìn giữa mày Lưu thị tức giận, Lê Uyển thở dài, “Nương, trước đó vài ngày, có người nói với con nhị đệ muội sau khi vào cửa, Lê phủ phát triển không ngừng, thanh danh tốt lên rất nhiều, về sau tam đệ làm mai càng dễ dàng…”
Bị chuyện Lưu Tấn Nguyên liên lụy, Lê Trung Khanh thăng chức quan, người a dua nịnh hót không ít nhưng vẫn có chút nhà khinh thường Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguyen-phoi-vo-ca/3424354/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.