Mã Nhị cương quyết kéo Chu Trạch Diên qua bàn bọn họ, ấn vai ép hắn ngồi xuống, cợt nhả nói: “Hồi anh của em còn sống anh với cậu ấy quan hệ vô cùng thân thiết, bây giờ cậu ấy tráng niên mất sớm, em trai cậu ấy tất nhiên cũng là em trai anh, tiểu Chu, sau này Mã ca sẽ bảo vệ em!”
Chu Trạch Diên thầm bĩu môi, Mã Nhị chân ngắn như thế, còn muốn chung một phe với hắn? Quan hệ giữa hắn và Mã Nhị chẳng thân thiết, có lần vì Mã Nhị hố một anh em của hắn, suýt nữa đánh nhau. Cơ mà bây giờ ấy à, có sẵn tay đấm thế này chỉ có thằng ngu mới không cần.
“Thật sự sẽ bảo vệ tôi chứ? ” Chu Trạch Diên mặt ngây thơ.
Mấy người cùng bàn đều nhìn Mã Nhị, Mã Nhị hếch cằm quả quyết: “Dĩ nhiên!”
Chu Trạch Diên cũng nâng cái cằm bị thương lên, “Tôi bị người ta đánh.”
Mã Nhị thật sự không nghĩ tới hắn có chuyện, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, lời vừa nói ra không thể nuốt trở lại, chỉ có thể hỏi: “Thằng nào gan to như vậy dám đụng đến em trai anh?”
Biết đối phương chẳng qua là mấy thằng sinh viên, Mã Nhị lại ưỡn ngực thẳng lưng, vứt chuyện vừa rồi ra sau đầu, rót ly rượu đưa Chu Trạch Diên: “Anh em chúng ta nhất kiến như cố (vừa gặp như đã quen từ lâu),tới tới tới, trăm phần trăm.”
Trong lòng Chu Trạch Diên xem thường Mã Nhị, nhưng bây giờ nếu muốn bắt người xuất lực vì mình, ít nhất cũng phải ra vẻ một chút, nên uống mấy ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguoi-thua-ke/100984/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.