Ngụy thái y nhịn nỗi xúc động muốn trợn trừng mắt với Vệ Lam xuống, hắn không biết là, cả đời này La Duy cũng sẽ không bao giờ trách hắn sao! “Không phải.” Ngụy thái y nói với Vệ Lam: “Có đôi khi vương gia nhắc đi nhắc lại về người thân, là người La phủ ấy, nhưng mấy năm nay y rất mệt mỏi, không có thời gian nhắc đến họ nhiều.”
Vệ Lam thầm thất vọng, nỗi thất vọng này tới thật bất ngờ, chính Vệ Lam cũng không hiểu vì sao La Duy không trách hắn, mà hắn lại thất vọng.
“Phò mã gia.” Ngụy thái y lúc này đột nhiên có linh cảm, hỏi Vệ Lam: “Hạ quan có một vấn đề muốn hỏi ngài.”
Vệ Lam nói: “Ngài cứ hỏi.”
Ngụy thái y nhỏ giọng nói: “Nếu vương gia rời cung, muốn đi dạo chơi đâu đó, ngươi có thể đi cùng y không?”
“Được chứ!” Vệ Lam không hề nghĩ ngợi đã nói.
Ngụy thái y nói tiếp: “Ngươi cứ nghĩ kỹ đi đã, ngươi còn có công chúa, còn có con trai con gái, đúng rồi, không phải công chúa Yến Quân lại có bầu sao? Ngươi định mặc kệ bọn họ?”
Lúc này Vệ Lam mới sực nhớ đến người nhà: “Ngươi nói họ?”
Ngụy thái y đáp: “Đúng vậy, ngươi có vợ con, không phải cứ nói đi là đi được!”
Vệ Lam hai mắt đăm đăm, hắn có chút khó xử.
Ngụy thái y thấy Vệ Lam như vậy, liền thở dài: “Nghĩ kỹ đi, rốt cuộc ngươi chọn người nào.”
Vệ Lam nói: “Vương gia muốn ta đi cùng y sao?”
“Trước kia ngươi…” Ngụy thái y thiếu chút nữa đã nói chuyện trước kia của Vệ Lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313521/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.