Sở thái y lấy ra một hộp gấm từ trong tay áo, dâng lên La Duy: “Vương gia, vạn tuế gia không có gì quan trọng cần ta nói với ngài, nhưng vì từng hứa với ngài, nên vạn tuế gia đã đi tìm một loại trà ngọt, không đắng chát.”
La Duy nhìn Sở thái y cười, trong đầu lại suy nghĩ, Tư Mã Thanh Sa đã hứa hẹn chuyện này với y khi nào?
Sở thái y đi đến trước mặt La Duy, đặt hộp gấm trên bàn trà: “Đây là trà mà vạn tuế gia ta tìm vì vương gia, tên là Đào Diệp (lá đào).”
“Đào Diệp?”
“Hạ quan nghe nói trà này được tưới bằng nước suối nguồn, hình dáng giống lá đào, cho nên mới có tên như vậy.”
La Duy không nhớ mình đã nói chuyện trà với Tư Mã Thanh Sa khi nào, nhưng vẫn cười với Sở thái y: “Món quà này ta nhận, sau khi trở về hãy giúp ta đa tạ Tư Mã Thanh Sa đế.”
“Vâng.” Sở thái y thấy La Duy tươi cười, không hiểu là người nọ tỏ ra khách khí với mình, hay là thực sự vui vẻ khi nhận món quà của vạn tuế gia. Để có được hộp trà này, Tư Mã Thanh Sa đã tốn mấy năm, dùng vạn lạng vàng, nhưng hắn đã dặn dò Sở thái y không được nói với La Duy chuyện này, cho nên Sở thái y đành im lặng.
La Duy không mở hộp trà Đào Diệp, nhưng lại hỏi Sở thái y: “Tư Mã Thanh Sa đế có khỏe không?”
Sở thái y vội đáp: “Vạn tuế gia ta rất khỏe.”
“Vậy à.” La Duy biết Tư Mã Thanh Sa vẫn khỏe, phát hiện bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313514/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.