Vài cung nữ điện Hưởng Niên nhìn thấy Long Huyền, liền đứng im nhìn hắn không nhúc nhích.
“Làm càn!” Phúc Lai quát: “Bệ hạ ở đây, sao các ngươi dám lớn mật?!”
“Bệ hạ!” Lúc này các cung nữ mới quỳ rạp xuống đất.
“Thái Hậu nương nương ở nơi nào?” Long Huyền hỏi.
“Ở…” Một cung nữ tay run run chỉ vào một cung thất.
Long Huyền nhìn về phía cung thất kia: “Vì cái gì không ở trong tẩm cung?”
“Mái bị dột ạ.” Cung nữ này quỳ xuống bẩm với Long Huyền: “Nên Thái Hậu nương nương mới ở đó.”
Long Huyền không cho mấy cung nữ đó đứng dậy mà đi thẳng về phía cung thất kia.
Phúc Lai đưa người đi theo sau Long Huyền.
“Tất cả chờ ở đây.” Long Huyền quay đầu nói: “Các ngươi định vào cùng trẫm đấy à?”
Phúc Lai là người đầu tiên quỳ xuống, liên tục nói: “Nô tài không dám.”
Long Huyền quét mắt qua đám tùy thị, sau đó mới một mình vào trong.
Long Huyền chưa nói một tiếng “bình thân”, Phúc Lai và các tùy thị đành quỳ chờ ở bên ngoài.
Long Huyền đẩy cửa cung thất, bên trong thắp mấy ngọn đèn, coi như sáng sủa. Long Huyền thấy có một người nằm trên giường.“Mẫu phi?” Long Huyền gọi.
Liễu thị Thái Hậu hỗn loạn ngủ trên giường, nghe có người gọi “mẫu phi”, ấy vậy mà bà ta vẫn không động đậy, có lẽ thật sự đã bệnh đến hồ đồ rồi, chứ không sao lại nghe thấy tiếng Long Huyền cơ chứ?
Long Huyền đi tới cạnh giường, nhìn đệm chăn trên giường sạch sẽ, màn cũng trắng tinh. Long Huyền thư thái hơn một chút, xem ra La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313500/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.