Triệu Hạc Niên đến Y Cẩm viên, khi nhìn thấy La Duy đứng ở cửa phòng đón mình liền nói: “Tiểu Duy, ngươi vẫn vậy.”
La Duy sờ sờ mặt mình, cười cười kéo Triệu Hạc Niên vào phòng.
Không cảm thấy La Duy thay đổi gì nhiều, Triệu Hạc Niên theo bản năng lại coi La Duy như tam tiểu tử nhà La Tướng gia: “Đến đây, để ta nhìn kỹ ngươi nào.”
“Triệu bá phụ.” La Duy kéo Triệu Hạc Niên ngồi xuống: “Tiểu chất tìm Triệu bá phụ đến, là có chuyện mong Triệu bá phụ giúp đỡ.”
Triệu Hạc Niên vội hỏi La Duy: “Là chuyện gì? Có kẻ bắt nạt ngươi?”
La Duy sầu mi khổ kiểm nói: “Lúc này ngoài Triệu bá phụ ra thì con không biết tìm ai cả.”
“Chuyện gì, ngươi nói đi.”
La Duy thấp giọng: “Lĩnh Nam Thường thị diệt vong, Triệu bá phụ biết chưa ạ?”
Triệu Hạc Niên đáp: “Biết chứ, bây giờ có ai ở Đại Chu mà không biết chuyện này?”
“Là bệ hạ giết.” La Duy nói thật nhanh.
Triệu Hạc Niên ngồi không vững, thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Ngươi nói cái gì?!”
La Duy giữ bàn tay Triệu Hạc Niên đặt trên bàn: “Người là bệ hạ giết, Hình bộ đã nhận định hung thủ là nguyên thống lĩnh Long kỵ vệ – Long Nhất.”
Long Nhất? Triệu Hạc Niên nghe đến cái tên này liền nói: “Đây không phải tên khốn đã ám sát ngươi sao?”
“Việc này Triệu bá phụ cũng biết?”
“Phú tại thâm sơn hữu viễn thân.(Người giàu có thì ở trong núi sâu cũng có kẻ chạy tới làm thân)” Triệu Hạc Niên nói: “Chuyện ở thượng đô ta biết hết.”
“Long Nhất ám sát con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313478/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.