Các thái y băng bó lại cho La Duy xong, Ngụy thái y mới mồ hôi mồ kê nhễ nhại vọt vào phòng ngủ.
“Sao bây giờ ngươi mới về?” Long Huyền nhìn thấy Ngụy thái y bước vào, hai mắt như bốc hỏa.
Ngụy thái y nhìn mọi người bên giường La Duy, nói với Long Huyền: “Bệ hạ, Long Nhất… Long Nhất chạy về phía cửa đông!”
“Ngươi đuổi theo Long Nhất?” Long Huyền nói.
Ngụy thái y nói: “Trên đường hồi cung, hạ quan đụng phải một đội quan binh, hạ quan bảo họ đuổi theo rồi. Đúng rồi, bệ hạ, bốn người Long Thập cũng đuổi theo.”
“Tất cả đều đáng chết!” Long Huyền mắng.
Ngụy thái y hơi rụt cổ: “Hạ quan đáng chết!”
“Ngươi còn đứng đây làm gì?” Long Huyền quát Ngụy thái y: “Ngươi đi xem La Duy thế nào đi!”
“Vâng.” Ngụy thái y đáp rồi chạy đến bên giường.
Khi các thái y thấy Ngụy thái y vào nhà, đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, có người này, thì cho dù La Duy có gặp chuyện không may, họ cũng không phải lo lắng cho cái đầu của mình, bởi kẻ đầu tiên phải chết sẽ là các thái y chính.
“Ta xem nào.” Ngụy thái y vẫn ra vẻ đạo mạo trước mặt các thái y khác: “Vương gia ngừng chảy máu rồi?”
Các thái y đều lui qua một bên, trong đó có một người trả lời Ngụy thái y: “Chúng ta đã băng lại vết thương cho vương gia rồi.”
“Bôi thuốc gì?” Ngụy thái y vừa xem vết thương cho La Duy vừa hỏi.
La Duy nháy mắt với Ngụy thái y.
“Vương gia yên tâm.” Ngụy thái y nói một lời hai nghĩa với La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313457/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.