“Ngươi muốn xem không?” Long Huyền hỏi La Duy.
“Ta hơi mệt.” La Duy nói thế khiến Long Huyền thất vọng: “Bệ hạ và đại điện hạ đi xem đi.”
“Mệt thì nghỉ ngơi đi.” Long Huyền thấy La Duy đã định xoay người, đành nói: “Ta cũng về đây.”
“Ừ.” La Duy nói.
“Lục hoàng thúc!” Long Tiêu thấy La Duy định vào nhà, vội gọi La Duy lại, hai người kia sẽ không quên mất nó chứ?
“Tiêu nhi tự đi chơi đi.” La Duy quay đầu cười với Long Tiêu: “Rồi tối nay tới dùng bữa với lục hoàng thúc.”
Long Huyền bước xuống bậc thang, đến trước mặt Long Tiêu: “Ngươi đừng quấy rầy lục hoàng thúc nghỉ ngơi.” Hắn nói.
“Nhi thần tuân chỉ.” Long Tiêu đáp.
Khi Long Huyền định quay đầu nhìn La Duy, thì người vừa đứng dưới mái hiên đã quay trở lại thư phòng, nhưng vì cho hắn chút mặt mũi, nên cửa thư phòng vẫn hé mở.
La Duy ngồi trong thư phòng trong giây lát, đến tận khi Long Thập bước vào: “Vương gia, bệ hạ đã rời đảo lên bờ.”
“Ừ.” La Duy ngoắc Long Thập ngồi xuống: “Chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta xuất cung, gọi Ngụy thái y đi cùng.”
Long Thập vội hỏi: “Bệ hạ cho phép vương gia xuất cung?”
“Cho phép.” La Duy nói: “Lát nữa sẽ có người ở điện Trường Minh đến đưa lệnh bài, ngươi yên tâm rồi chứ?”
Long Thập cười ngượng ngùng, nói: “Vậy vương gia muốn đi đâu?”
“Đến chùa Hộ Quốc.” La Duy nói: “Ta đưa các ngươi tới gặp Lạt Ma.”
“Phất Y Đại Sư?”
“Không sai, là ông ấy, có muốn gặp hòa thượng này một lần không?”
Long Thập lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313448/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.