Phúc Vận nghe Long Huyền sai gã đưa Triệu Phúc lập tức tới đây, sợ tới mức mặt không còn chút máu: “Bệ hạ, hôm nay đã muộn rồi, ngày mai nô tài sẽ đưa Triệu Phúc đến đây.”
“Ngươi nuôi chó rồi để nó thương lượng với ngươi à?” La Duy cười: “Bệ hạ, không phải là những lúc nhàn rỗi, ngài sẽ bàn chuyện với con chó này đấy chứ?”
Long Huyền mặt không chút thay đổi nhìn Phúc Vận.
“Nô tài tuân chỉ.” Phúc Vận không dám ở đây thêm nữa, vội dập đầu rồi lui xuống.
“Ta có nên để nô tài này tới đây không nhỉ?” Long Huyền hỏi La Duy.
“Để giám thị ta?”
“Để ngươi đánh chửi cho hả giận.” Long Huyền nói: “Ta thấy ngươi có vẻ thích so đo với gã đấy.”
La Duy bĩu môi, “Nô tài này biết quá nhiều chuyện, không rõ ngươi còn định giữ gã đến khi nào.”
“Bởi vì ta còn cần đến gã.” Long Huyền nói: “Ta nói vậy ngươi có vừa lòng không?”
“Bệ hạ là vua của một nước, ta nào dám không hài lòng?” La Duy đáp.
Long Huyền nâng chén uống trà, hắn không khát, cũng hoàn toàn không muốn cãi nhau với La Duy.
La Duy lúc này lại cảm thấy hình như Ngụy thái y đang viết chữ trên cổ tay mình, y liếc nhìn Ngụy thái y, chỉ thấy Ngụy thái y tỏ vẻ nghiêm túc, dường như đang xem mạch cho y, nhưng nói ông đang viết chữ trên cổ tay y cũng chẳng sai. La Duy cẩn thận cảm nhận chữ Ngụy thái y viết trên cổ tay mình, là chữ “Long”.
Ngụy thái y liên tục viết vài chữ “Long” trên cổ tay La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313422/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.