Long Huyền phải mất một lúc mới phản ứng lại với câu nói của La Duy, “Vì sao ta lại không dám để Ngụy thái y xem bệnh cho ngươi?” Hắn hỏi La Duy.
“Cái này phải hỏi chính ngươi chứ!” La Duy đáp: “Quang minh chính đại thì tất nhiên không có gì phải sợ.”
Lúc này Long Huyền mới hiểu La Duy định nói với hắn cái gì. “La Duy!” Hắn nhìn La Duy, có vẻ như không thể tin y sẽ nghĩ về mình như vậy.
La Duy lạnh lùng nhìn Long Huyền. Hắn trở nên như vậy, y mới cảm thấy trong lòng khá lên một chút.
“Ra ngoài hết cho trẫm!” Long Huyền tức giận gào lên.
Mọi người vội vã lui ra ngoài, trong đó có người thông minh thậm chí thầm cảm kích Long Huyền đã tha cho họ một mạng, chứ nếu cứ đứng nghe hai vị này lời qua tiếng lại, thì sớm muộn gì họ cũng bị hoàng đế xử tử thôi.
“Ngươi đi sắc thuốc mang vào đây.” Long Huyền chỉ tay vào thái y ra lệnh.
“Thần tuân chỉ.” Thái y vội vàng lĩnh chỉ.
“Lắm mồm cái gì!” Long Huyền mắng thái y.
“Ngươi… so đo với… một hạ thần làm gì?” La Duy nửa ngồi dậy trên giường, châm chọc Long Huyền: “Đừng quên… bây giờ ngươi là hoàng đế.”
Long Huyền xoay người nhìn La Duy: “Ngươi nói ta so đo với một hạ thần? Vậy ngươi so đo với một hoạn quan thì sao hả?”
La Duy cười lạnh, “Gã là… con chó trung thành nhất… của ngươi, ta… ta thích bắt nạt gã đấy.”
“Người lại đi chấp chó sao?”
“Ta thích so đo… với con chó này, ngươi đau lòng à?”
“La Duy.” Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313411/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.