Nhìn người nhà mình bị ép quỳ trong sân, mấy ông lão đều run run nhìn sắc mặt Long Huyền.
“Ta cho các ngươi tự chọn.” Long Huyền đứng ở bậc thang trước cửa, nói với mấy ông lão: “Các ngươi muốn bảo vệ Nam ca nhi và Phó ca nhi, hay là bảo vệ người nhà mình?”
“Nam ca nhi rốt cuộc đã phạm tội gì?!” Vệ lão hán là người to gan nhất trong mấy ông lão, lúc này cũng đã run run, nhưng là tức giận đến phát run, lão không tin người trẻ tuổi như Vệ Lam và La Duy lại phạm tội lớn không thể tha thứ.
“Chuyện triều đình ta cũng phải kể với mấy lão già các ngươi sao?” Long Huyền hỏi Vệ lão hán.
“Rốt cuộc ngài là ai?” Vệ lão hán hỏi Long Huyền: “Nam ca nhi đắc tội ngài ra sao?”
Long Huyền liếc nhìn binh lính trong sân.
Một binh lính giơ tay chém xuống, một lão phụ nhân lập tức rơi đầu.
Trong viện ầm vang tiếng kêu kinh hãi, người lớn kêu, trẻ con khóc, mấy lão phụ nhân ngất lịm đi. Có người lớn biết nghĩ, sau khi phục hồi tinh thần liền lấy tay che mắt trẻ con.
“Lão ca ca!” Vệ lão hán nghe phía sau có ông bạn già hô lên, vội quay đầu nhìn, liền thấy lão tộc trưởng chết ngất nằm trên mặt đất.
Lão phụ nhân bị chém rơi đầu chính là lão thê của lão tộc trưởng, đã cùng lão tộc trưởng đi qua gian khó cả cuộc đời, đột nhiên âm dương xa cách. Lão tộc trưởng sau khi được mấy lão già đánh thức, chỉ vào Long Huyền, miệng há to, thân mình nghiêng ngả, rồi vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313403/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.