“Ngươi là ai?” Đốt thư xong, La Duy mới hỏi Hồ đại nương. Mấy tháng không nói lời nào, y nói chuyện phải thong thả nhấn từng chữ, nhưng vẫn có chỗ khiến người ta khó nghe.
“Nô tỳ là Yến Nhi.” Yến Nhi thốt lên trước khi mẫu thân kịp trả lời. Tiểu hài nhi tuy rằng sinh trưởng trong cung đình, nhưng chưa hiểu hết tôn ti trật tự, nhìn chằm chằm vào La Duy, có vẻ rất hiếu kì, lại có hảo cảm.
Hồ đại nương thấy La Duy không có ý trách tội Yến Nhi, cũng không răn dạy con gái, nói:“Nô tỳ là người Đại Chu.”
“Là người Chu, tại sao lại ở hoàng cung Bắc Yến?” La Duy hỏi.
“Ba đời tổ tiên của nô tỳ đều ở trong cung Bắc Yến.” Hồ đại nương đáp.
La Duy đi theo Hưng Võ đế lâu như vậy, biết triều đình Đại Chu có một đám người phân bố tại hoàng cung các nước, quyền thần phủ trì, là tai mắt của Đại Chu tại chư quốc. Hồ đại nương này chính là một trong số những người kia? La Duy hỏi dò:“Tin tức của ngươi thường truyền đến cho ai?”
Hồ đại nương nói:“Nô tỳ không biết, nô tỳ không gặp gỡ người bên ngoài ạ.”
“Còn Yến Nhi?”
“Nó cũng giống nô tỳ, sau này cũng sẽ chết già ở hoàng cung Bắc Yến.”
“Ngươi chỉ là một cung tì sai vặt…” La Duy nói:“Ở trong cung, có thể tìm hiểu được gì?”
“Vương gia không biết đấy thôi, chỉ cần nô tỳ dụng tâm kết giao với các cung nhân thái giám, đương nhiên sẽ biết rất nhiều.”
“Chuyện của ta ngươi biết được bao nhiêu?”
Hồ đại nương ngẩng đầu nhìn La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313332/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.