Tư Mã Thanh Sa đứng ở ngoài cửa, thấy dù cho Sở thái y làm trò hề gì thì La Duy vẫn chẳng nói một câu, đột nhiên không còn dũng khí bước vào phòng nữa. La Duy đầu tóc rối tung, không nhìn rõ mặt, chỉ có thể thấy y ngày càng gầy, ôm đầu gối ngồi trên giường, hệt như một đứa trẻ. Tư Mã Thanh Sa đấm mạnh lên vách tường, khiến cửa gỗ rung lên.
Hai người trong phòng đều nhìn về phía Tư Mã Thanh Sa.
Sở thái y chưa kịp đứng dậy, đã cảm thấy La Duy lui vào góc giường, bàn tay bị lão nắm run lên.
Tư Mã Thanh Sa thấy La Duy như vậy, xoay người rời đi.
“Bệ hạ!” Sở thái y đuổi theo ra cửa.
“Y thế nào?” Tư Mã Thanh Sa dừng lại, đứng trong viện hỏi.
Sở thái y đánh bạo nói:“Bệ hạ, ngài hãy để vương gia hàng ngày ra ngoài một chút, đã không cho ai nói chuyện với y, thì để y nhìn thấy chút ánh sáng mặt trời cũng được.”
Tư Mã Thanh Sa nói:“Y hiện tại không khỏe?”
“Thần sợ cứ như vậy, Cẩm vương sẽ phát điên.” Sở thái y nói.
“Trẫm hỏi thân mình y thế nào, chẳng phải ngươi nói tâm mạch y không tốt sao?”
“Thân thể Cẩm vương không có trở ngại, chỉ hơi hư nhược.”
Tư Mã Thanh Sa nhân tiện nói:“Vậy tiếp tục tẩm bổ cho y, thuốc trong cung tùy ngươi sử dụng.”
Sở thái y nghe Tư Mã Thanh Sa nói thế, có chút nóng nảy:“Bệ hạ, Cẩm vương đã hai tháng chưa mở miệng nói chuyện, nếu cứ như vậy mãi… chẳng lẽ bệ hạ không muốn Cẩm vương nói được hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313330/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.