La Duy đang ngủ cũng thập phần không an ổn, hình như nói gì đó, nhưng Tư Mã Thanh Sa cố lắng nghe, cũng nghe không ra y đang nói những gì.
“Bệ hạ.” Tiền công công đứng ở bên ngoài bình phong.
“Vào đi.” Tư Mã Thanh Sa nói.
Tiền công công bước qua bình phong, thứ đầu tiên đập vào mắt gã, là thi thể Tô mỹ nhân.
“Đem ra ngoài chôn.” Tư Mã Thanh Sa nói.
“Nô tài tuân chỉ.” Tiền công công lĩnh chỉ, giương mắt nhìn Tư Mã Thanh Sa ngồi trên tháp, chỉ thấy hắn đang chăm chú nhìn La Duy ngủ, bàn tay khi có khi không chỉnh lại mái tóc rối tung của La Duy.
“Còn có việc gì nữa?” Tư Mã Thanh Sa thấy Tiền công công đứng ì ra đấy không đi, liền quay lại hỏi.
Tiền công công nói:“Bệ hạ, không còn sớm nữa, nên rửa mặt chải đầu thôi.”
“Ừ.” Tư Mã Thanh Sa lại quay đầu nhìn La Duy.
Tiền công công chẳng còn cách nào, ôm lấy thi thể Tô mỹ nhân, lui ra ngoài.
“Tổng quản.” Ngoài tẩm điện, vài thái giám thấy Tiền công công ôm Tô mỹ nhân đi ra, đều vội vàng cúi mình, không dám nhìn.
Tiền công công ném thi thể Tô mỹ nhân xuống đất:“Mang ra ngoài, chôn đi.”
Mấy tiểu thái giám ở phía xa vội vàng tiến đến.
“Biết phải làm thế nào không?” Tiền công công giáo huấn:“Mang một cái chiếu đến, người phải xuống mồ bình an, nhớ chưa?”
Một tiểu thái giám vội chạy đi tìm chiếu.
Tiền công công lại nhìn Tô mỹ nhân trên mặt đất, người này cũng từng được sủng, trong khoảng thời gian này, nữ tử kia là nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313321/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.