La Khải mở quyển sách, nhìn một chuỗi dài con số, chỉ trợn mắt cứng lưỡi.
“Chừng ấy tiền, đại ca có vừa lòng không?” La Duy hỏi.
La Khải nói:“Mấy năm nay lão bản tiêu cục là ngươi?”
La Duy nói:“Mọi chuyện đều là Hồng thúc làm, đệ chỉ góp chút tiền vốn.”
Hồng thúc vội lên tiếng:“Nếu không có Tam công tử, tiêu cục cũng không làm ăn thuận lợi đến thế.”
“Ngươi!” La Khải nhìn những con số khổng lồ trong sổ sách, hỏi La Duy:“Ngươi không biết quan viên triều đình không thể kinh thương sao? Ngươi cần nhiều tiền như thế để làm cái gì?”
La Duy nói:“Đệ nói rồi, tiêu cục lập ra dưới danh nghĩa của Hồng thúc. Về phần tiền, đại ca, chúng ta cần tính toán cho mai sau.”
“Về sau nhà chúng ta mở tiêu cục mà sống?” La Khải hỏi.
“Nếu không làm quan, mở tiêu cục cũng không tồi.” La Duy nói rồi liếc nhìn Hồng thúc.
Hồng thúc vội lui ra ngoài.
“Ngươi nói phụ thân có thể mất chức quan?” La Khải hỏi La Duy, chuyện Long Huyền hắn còn chưa kịp tiêu hóa, lúc này La Duy lại cho hắn một đòn cảnh cáo.
“Hiện tại triều cục thực loạn…” La Duy đè thấp thanh âm nói với La Khải:“Thái tử không phải là đại thụ để chúng ta dựa vào.”
“Thái tử cũng……”
“Hắn không phải đối thủ của Long Huyền.” La Duy nói thẳng:“Đại ca nên chuẩn bị tinh thần thái tử sẽ bại đi.”
La Khải nói:“Chuyện này cha chưa bao giờ nói.”
“Cha muốn bảo vệ thái tử.” La Duy nói:“Chỉ là trước khi đệ đi Bắc, đã tính đến tình huống xấu nhất của La gia, vạn nhất đệ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313312/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.