Đối mặt với ánh mắt của Long Huyền, La Duy trốn tránh nói:“Ta chỉ là một người chưa có công danh, điện hạ đã quá xem trọng La Duy rồi, La Duy cho dù có muốn phò tá điện hạ, thì cũng chỉ lực bất tòng tâm.”
“Ngươi là con trai Tả tướng, là môn sinh của phụ hoàng ta,” Ý cười trên miệng Long Huyền cũng nhạt đi, nhưng ngữ khí lại dường như vui đùa, hắn nhìn La Duy nói:“Ngươi còn sợ sau này không có công danh?”
“Gia thế có thể đổi lấy công danh sao?” La Duy cũng như đang vui đùa, nói:“Sớm biết như vậy, ta cần gì phải đọc sách cơ chứ? Những ngày ở Thượng thư phòng, ký ức ấy La Duy chưa bao giờ quên.”
La Khải thấy hai người này lại nói những lời khiến người khác không thể phân rõ thật giả, vừa cảm giác da đầu run lên, giương mắt đã thấy Trữ Phi đứng ngoài cửa, La Khải như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng mở miệng nói:“Tử Chu sao lại đến đây?”
Trữ Phi vừa tới cửa chính, định bẩm báo, nghe La Khải mở miệng hỏi, liền đi vào nhà, nói với ba người trong phòng:“Phất Y Đại Sư mang theo các tăng lữ đến đây.”
“Ông ta nhanh thật,” Long Huyền nói.
“Đại Sư tới triệu linh hồn về đất mẹ,” La Khải nói cho La Duy biết:“Đại Chu bao năm qua có vô số tướng sĩ chết trận tại Ô Sương thành, giờ đây họ có thể trở về nhà rồi.”
“Thì ra là như vậy,” La Duy nói:“Phất Y Đại Sư là cao tăng đắc đạo, để ông ta đến triệu linh, không còn gì tốt hơn.”
“Chúng ta ra đón ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313264/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.