Hưng Võ đế sau khi nghe được tin tức La Duy bị tổn thương tâm mạch, lúc này liền muốn hạ chỉ xử tử bốn kẻ hành hình kia.
“Bệ hạ.” La Tri Thu vội khuyên can: “Việc này vạn vạn không thể, bốn người kia phụng chỉ hành hình, không làm sai gì cả.”
“Chúng làm Duy nhi tổn thương tâm mạch, trẫm phải tha cho chúng sao?!” Hưng Võ đế thở hổn hển đến nỗi khó nói thành lời: “Duy nhi không phải ngươi sinh ra, ngươi mới nói như vậy có phải không!”
“Bệ hạ!” La Tri Thu quỳ xuống trước Hưng Võ đế: “Thần giờ phút này cũng hận không thể giết bốn người kia, nhưng bệ hạ, ngài làm như vậy là muốn đẩy La Duy đến con đường nào?”
“Ngươi có ý gì?!” Hưng Võ đế giận dữ hỏi.
“Thần biết La Duy là con bệ hạ, nhưng thế nhân không biết.” La Tri Thu nói: “Bệ hạ giết bốn người này, thế nhân sẽ nghĩ như thế nào về La Duy?”
“Ngươi muốn nói cái gì với trẫm?” Hưng Võ đế hỏi La Tri Thu: “Hay là ngươi lại nghe được điuè gì?”
“Bệ hạ ân sủng một thần tử như vậy, La Duy nay chưa có công danh, cũng chưa lập được một tấc công, khó tránh khỏi bị thế nhân suy đoán, xin bệ hạ cân nhắc.”
“Nó đã làm những chuyện gì, ngươi lại không biết ư?”
“Thần biết, nhưng thế nhân không biết. Bệ hạ muốn cho La Duy làm một hiền thần, thì đừng khiến nó phải gánh chịu cái danh nịnh thần. Thần khẩn cầu bệ hạ cân nhắc.”
“Ngươi hãy bình thân.” Hưng Võ đế suy sụp đỡ trán, ý La Tri Thu hắn hiểu. La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313203/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.