La Duy hôm nay còn đang ngủ trưa, Vệ Lam ở một bên luyện chữ, Tiểu Tiểu kêu “Công tử” rồi vọt tiến vào.
La Duy bị tiếng kêu của Tiểu Tiểu đánh thức, nhìn Vệ Lam hỏi: “Sao thế?”
“Công tử!” Tiểu Tiểu vọt tới bên giường La Duy: “Chuyện lớn rồi!”
“Đã xảy ra chuyện gì?” La Duy hỏi, lúc này y còn có chút mơ hồ, chưa hoàn toàn thanh tỉnh.
“Công tử!” Tiểu Tiểu cơ hồ muốn đưa tay lay tỉnh La Duy: “Nhị công tử đã xảy ra chuyện!”
La Duy một chút buồn ngủ cũng không còn, lập tức bật dậy: “ Nhị ca ta làm sao?!” Hôm nay là ngày săn bắn ở Tây Sơn, bãi săn xảy ra chuyện sao?
Tiểu Tiểu hoang mang rối loạn, nói năng lộn xộn thuật lại đầu đuôi câu chuyện cho La Duy và Vệ Lam.
La Duy ngồi nghe Tiểu Tiểu nói, hồi lâu không lên tiếng, chỉ là chút huyết sắc trên mặt cũng biến mất.
Vệ Lam bị tai hoạ bất thình lình dọa sợ, mưu hại hoàng tôn, tội danh này, nhị công tử sao có thể gánh nổi? Đến khi Vệ Lam phục hồi tinh thần, mới phát hiện La Duy thần sắc khác lạ, vội gọi La Duy: “Công tử?”
“Tiểu Tiểu.” La Duy nói với Tiểu Tiểu: “Ta muốn thay quần áo.”
Tiểu Tiểu vội chạy về phía giá áo, đi lấy quần áo giúp La Duy.
“Lam.” La Duy lại nói với Vệ Lam: “Ta muốn tới bãi săn Tây Sơn, ngươi thay ta đi chuẩn bị ngựa, ta không ngồi xe.”
“Công tử định cưỡi ngựa?”
“Không có việc gì đâu.” La Duy cười thoáng qua với Vệ Lam: “Ta sợ sẽ không chống đỡ nổi, Lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313193/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.