Lời La Duy cứng rắn truyền xuống, dưới thành trống trận như tiếng sấm, quân Bắc Yến tấn công thành.
Vệ Lam tiến lên đem la Duy giữ sau lưng: “Công tử, hay là xuống thành trước đi.”
“Không.” La Duy cười với các tướng quân: “Hết thảy đều nhờ vào các vị.”
Chiến trường giết chóc, thi cốt khắp nơi, máu chảy thành sông.
La Duy im lặng đứng một bên. Đời này y đã cải biến rất nhiều chuyện, cho nên cho dù có chết tại thành Nghiệp Già, y cũng không có gì tiếc nuối.
“Công tử!” Vệ Lam ngăn trước mặt La Duy, sợ tên lạc dưới thành bay tới làm La Duy bị thương.
“Thực xin lỗi…” La Duy lại nói.
Vệ Lam sững sờ, xoay người nhìn La Duy.
La Duy nhìn Vệ Lam nói: “Là ta liên lụy ngươi.”
Vệ Lam nhìn La Duy không chớp mắt một hồi lâu, sau đó mới nói: “Công tử, không sao đâu!”
La Duy nói: “Ta hy vọng ngươi vô sự là tốt rồi.”
Vệ Lam giơ tay chém xuống, một mũi tên cắt thành hai đoạn rơi xuống dưới chân hai người: “Vệ Lam mạng tiện, công tử yên tâm, Vệ Lam dù có phải liều mạng, cũng muốn bảo vệ công tử chu toàn.”
“Mạng người sao có thể phân biệt sang hèn?” La Duy ở sau lưng Vệ Lam cười khẽ: “Hai chúng ta chết cùng một chỗ cũng tốt, như vậy trên đường tới hoàng tuyền sẽ không tịch mịch.”
Gió tuyết ngày càng cuồng loạn, khiến người ta cơ hồ không mở nổi mắt.
Thế nhưng trái tim Vệ Lam lại vô cùng ấm áp, có người kia đi cùng, đường tới hoàng tuyền nhất định không tịch mịch.
La Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313133/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.