La Tắc nhìn thấy Liễu Ngộ Sinh, lập tức thay đổi sắc mặt.
“Tiểu tử này tới làm cái gì?” Triệu Quân Nghị nhỏ giọng hỏi La Tắc.
“Không biết.” La Tắc đáp.
Triệu Quân Bác tiến lên một bước, đứng trước La Duy, hắn làm người luôn thận trọng: “Tiểu Duy ở trong này, các ngươi không thể lỗ mãng.”
La Duy nhìn Liễu Ngộ Sinh, người nọ kiếp trước là hung thủ hại chết đại ca La Khải của y, nhưng y không hề nhớ chuyện kiếp trước người này đến quân doanh Đô Úy gây sự.
Liễu Ngộ Sinh đến trước cổng cũng không xuống ngựa, chỉ lạnh lùng nhìn bốn người phía trong.
“Ngươi!” La Tắc mở miệng.
La Duy ở phía sau kéo La Tắc: “Hắn hình như là đang đợi người nào đó.”
“Chúng ta chẳng lẽ cứ chờ ở trong này, để hắn đạp cửa xông vào?” La Tắc hỏi.
“Nếu được…” La Duy nói: “Nhị ca hãy mời hắn vào quân doanh là hay nhất.”
Triệu Quân Nghị nói: “Sao có thể để tiểu tử Liễu gia vào quân doanh Đô Úy? Chuyện này truyền ra, người ta sẽ chê cười.”
“Không sao đâu, hắn có thể làm gì được?” La Duy nói: “Quân doanh Đô Úy cũng không phải của La gia, vẫn nên mời hắn vào đi ạ.”
La Tắc không yên lòng nói: “Thật sự không có việc gì chứ?”
La Duy nhìn La Tắc cười nhẹ: “Có ba vị huynh trưởng ở đây, một Liễu Ngộ Sinh sao có thể gây uy hiếp?”
Liễu Ngộ Sinh thấy La Tắc cùng Triệu Quân Nghị đi về phía hắn, bày ra vẻ mặt phòng bị.
“Liễu đại công tử đến quân doanh Đô Úy có việc sao?” La Tắc hỏi Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313110/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.