La Tri Thu không tiễn La Duy, ông trở lại ngồi bên thư án, công sự bận rộn còn chưa xong, có chút cảm xúc khó tả, ông cũng không muốn để La Duy nhìn thấy. Đứa trẻ này tâm tư kín đáo như mạch nước ngầm, có thể nói là đáng sợ, nếu có một ngày nó biết bản thân là hậu duệ hoàng gia, liệu nó còn có thể tình nguyện đứng hàng nhân thần không? La Tri Thu càng nghĩ càng sợ, cuối cùng không dám nghĩ nữa.
La Tắc đưa La Duy tới cửa bắc Vĩnh An.
“Chuyện trong nhà nhờ nhị ca chiếu cố.” La Duy cáo biệt La Tắc.
“Tiểu Duy.” La Tắc dặn đi dặn lại La Duy dọc đường đi phải cẩn thận, “Bên ngoài không giống ở nhà, hết thảy đều phải cẩn thận.”
La Duy lúc này lại nhớ tới một chuyện, lấy ra một bức họa từ trong tay áo đưa cho La Tắc, kề tai La Tắc nói nhỏ: “Nhị ca, người trong tranh là Trữ Phi, đề phòng Kỳ Lân sơn trang thất thủ, trước ngày thi võ, huynh hãy dặn lính canh cổng thành chú ý người này. Nếu y đến, huynh nhất định không được cho y vào trường thi.”
La Tắc nói: “Ngươi muốn ta giết y?”
La Duy nói: “Không cần, Nhị ca sắp xếp vài binh lính dọc đường gây gổ đánh nhau với y, nếu động chân động tay với quan binh, cả đời này y cũng đừng mong được bước chân vào trường thi.”
La Tắc gật đầu, hắn là người quang minh chính đại, nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra chiêu này của La Duy, chỉ cảm thấy thật độc ác. “Tiểu Duy.” La Tắc nhịn không được hỏi La Duy: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313088/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.