Gần đây, Lãnh Sở Diệp rất ít gọi điện cho cấp Kiều Tử Lam, nguyên nhân là do công việc cơ bản ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có, mỗi ngay đều làm đến đêm khuya, Lãnh Sở Diệp sợ quấy rầy hắn, không thể không nhẫn nại, mỗi ngày cứ như tuần hoàn thế.
Kiều Tử Lam đối với việc Lãnh Sở Diệp đột nhiên không gọi điện, trong thâm tâm lý có loại cảm giác khó thành lời. Đã có thói quen Lãnh Sở Diệp luôn luôn điện thoại hỏi hắn đang làm gì, nay đã qua một tuần rồi, Lãnh Sở Diệp biến mất, hắn cảm thấy mình là lo lắng cho anh ta.
Lại qua hai ngày, vẫn như cũ không có tin tức. Vẻ mặt Kiều tử lam luôn bình tĩnh rốt cục chuyển biến thành đứng ngồi không yên.
Nghĩ liền lấy vi cơ tìm số Lãnh Sở Diệp! Hắn không biết nói gì khi gọi điện, suy nghĩ hồi lâu. Qua một thời gian, Kiều Tử Lam bấm gọi.
– “Chào Lãnh tiên sinh, tôi là kiều tử lam, anh gần đây bề bộn nhiều việc sao?”.
Lãnh sở diệp đang bị các loại văn kiện làm cho tâm phiền ý loạn, đột nhiên thu được tin, mới đầu hắn không nghĩ nhìn qua, nhưng lại sợ là người khách quan trọng nào, cuối cùng vẫn xem tin. Lãnh Sở Diệp mày dãn ra, mặt như mùa xuân. Cái gì văn kiện, cái gì nghiệp vụ, đều không làm hưng phấn bằng tin mới được nhận.
– “Em có việc gì?”.
Kiều Tự Lam thấy tin hồi âm, trái tim đập loạn nhịp, hô hấp cũng tạm dừng một chút, kinh ngạc mở to hai mắt, hắn không biết làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-my-vi-van-hoc/1310437/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.