Buổi lễ trao giải được tiến hành đến 12h hơn, lúc kết thúc thì Lâm Dịch vẫn không nói chuyện với Lâm Tự Đào, đứng dậy rời đi. Truyền thông sôi nổi chụp lại cảnh này, chủ yếu là chụp vẻ mặt tổn thương của Lâm Tự Đào, phim khổ tình im hơi lặng tiếng bắt đầu được trình diễn.
Lâm Dịch vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với chuyện sau đó, chẳng thèm nhìn truyền thông và vẻ mặt của Lâm Tự Đào. Diễn viên nghệ sĩ đều đi tới cố móc nối tình cảm, còn có mấy người đại diện dẫn theo nghệ sĩ của mình xoát mặt trước truyền thông và đạo diễn, mà Lâm Dịch sau khi kết thúc thì trực tiếp rời hội trường, rút lui sớm.
Có mấy nghệ sĩ nhìn thấy Lâm Dịch muốn đi, vốn muốn đi qua nói mấy câu chào hỏi, nhưng sợ lưu lại ấn tượng không tốt với cậu. Từ lúc Lâm Dịch tiếp nhận Thiên Ý thì đã phát hiện tuy cậu lúc làm việc thì rất nghiêm túc, nhưng bình thường rất dễ nói, cho dù gặp mấy cô gái quầy lễ tân đều có thể cười nói mấy câu, nhưng đó lúc tâm trạng của cậu tốt. Lúc tâm trạng không tốt nhắm ngay họng súng sẽ bị xử, mà bị xử muốn sống muốn chết còn khiến bạn chẳng nói được gì.
Từ thời Dịch lão quản lý truyền thông Thiên Ý thì có một quy tắc bất thành văn, chỉ cần có kỹ năng diễn xuất cộng thêm chẳng có nhiều ý nghĩ quá phận, muốn nổi tiếng cứ chậm rãi tuyệt đối có thể nổi tiếng. Nhưng muốn tự chịu thấp hèn ôm đùi ông chủ, với kiểu ông chủ ngoài tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mot-to-giay-ket-hon/1314486/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.