Lam Thiên suýt xoa vết thương trên vai, cậu lấy thuốc trị thương cùng băng gạc trong ba lô ra rồi tỉ mỉ xử lý vết thương. Sau khi băng bó xong xuôi thì mặc áo trong ba lô vào chứ khỏa thân trên trước hai cô gái thì ngại thật. Lam Thiên thở có chút gấp gáp do mệt sau thời gian đối đầu dưới tầng hầm. Cậu ngáp dài đầy mệt mỏi, nước mắt sinh lý theo đó đọng lại khóe mắt khiến cậu thiếu niên nghiêm túc ngày nào trông trẻ hơn hẳn. 
An Nhiên nhìn cậu ngáp ngắn ngáp dài cộng thêm vết thương trên vai liền hỏi : " Lúc nãy tôi cùng chị nghe tiếng động dưới tầng hầm nên định xuống nhưng... xin lỗi, do chúng tôi hèn nhát. Nếu chúng tôi xuống giúp cậu có vẻ cậu sẽ không bị thương. Cái gì làm cậu thành ra thế này ?" 
Từ nhỏ An Nhiên đã được tiếp xúc cận kề với các chất hóa học khi đi chung với bố. Tuy người cha biến mất khi cô 10 tuổi nhưng các nghiên cứu của ông vẫn còn mãi, cô sau khi đọc các tài liệu sót lại trong phòng thí nghiệm nên cũng hiểu đôi chút. Vừa nhìn là biết vết thương vừa rồi từ axit mà ra nhưng axit từ đâu xuất hiện chứ ? 
Lam Thiên nhìn An Nhiên rồi lắc đầu như không muốn nhớ tới khoảnh khắc vừa rồi, nhớ lại chỉ thấy ghê tởm. 
Cơ Hàn : " Lam...Lam Thiên ?" 
Giọng nói trầm ấm quen thuộc phát ra từ đằng sau, cậu theo phản xạ liền quay lại. Bóng dáng in khắc sâu trong tâm trí đang ở trước mắt. Cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mat-the/2892882/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.