*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Tưởng Chấn Vũ quả nhiên bị thượng tá gọi lên văn phòng khiển trách không ngừng, lời nói rất chi kịch liệt, giọng điệu rất chi oán giận, Tưởng Chấn Vũ nghe cứ như thể mình đã phạm tội ngập trời không thể chấp nhận được vậy.
Cũng khó trách thượng tá giận dữ như vậy, sự thật là tối hôm qua lúc ông về nhà, bị con gái than than, trách trách, còn bị lão vợ nhéo lỗ tai cằn nhằn một trận, đã sớm nghẹn cả bụng lửa giận, sáng nay đương nhiên là muốn trút cơn tức trong người vào tên đầu sỏ gây nên- là Tưởng Chấn Vũ rồi.
Xem, đồng chí thượng tá giận dữ đập một cái như trời giáng lên bàn, vô cùng khí phách nói: “Nói, cậu có vợ là thế nào?”
Tưởng Chấn Vũ vừa nghe, lập tức nghiêm người, thái độ hiền lương nói: “Ước định từ nhỏ.”
Thốt ra lời này, hiệu quả thật nha, sắc mặt thượng tá lập tức trầm xuống, trầm ngâm nói: “Ước định từ nhỏ? HẢ?” Chữ “Hả” kia thốt lên rất chi là khí thế.
Tưởng Chấn Vũ biết rõ tính tình thượng tá đương nhiên sẽ không sợ, bất quá cũng không biểu hiện ra mặt, hắn cúi đầu xuống, giả bộ rụt rè nói: “Vâng, từ nhỏ đã định ra, tình cảm cũng rất tốt.” Ai, bộ dáng thì rụt rè đấy, nhưng về nội dung, nghe thế nào cũng như đang khoe ra vậy.
Thượng tá nghẹn lời, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, nghẹn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-vo-ve-nha-choi/1215504/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.