*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bánh ở đây ăn ngon thật!” Mắt Dịch Tiểu Lâu sáng long lanh nhìn cái bánh trong tay, ngọt mà không ngậy, vị rất ngon.
“Vậy ăn nhiều một chút, dù sao cũng là tôi mời.” Tưởng Chấn Vũ đưa một miếng bánh trà xanh tới bên miệng Dịch Tiểu Lâu, cười tủm tỉm nhìn y.
“Đúng rồi, A Vũ, ăn xong chúng ta cũng mang một ít về nhà cho ba mẹ đi.” Dịch Tiểu Lâu kích động nói.
“Được, mang về cho ba mẹ.” Cha cha~ ba mẹ~ xem ra cục cưng của hắn không để ý là mình nói nhầm rồi!
“Tiểu Hắc, tụi mình cũng mang một ít về đi, tối ăn khuya.”
“Ừ, ăn cũng ngon.” Hắc Hâm không thích đồ ngọt mà cũng khen bánh của tiệm này.
“Nhưng cha Tưỏng thấy nhất định sẽ không cho chúng ta ăn bánh ngọt buổi tối.” Bạch Trì hạ cằm buồn rầu nói.
“Mẹ tôi chắc cũng không cho! Người lớn thật chán ghét mà!” Dịch Tiểu Lâu cũng hạ cằm, buồn rầu thở dài.
“Bằng không, chúng ta đem giấu đi?” Bạch Trì bốp một tiếng chụp lên bàn, đề nghị.
“Ừ, này được.” Dịch Tiểu Lâu trầm ngâm một lát, gật đầu đồng ý nói.
“Không tốt, cha Tưỏng rất giỏi tìm đồ này nọ, giấu không được đâu.” Tưởng Chấn Vũ phủ quyết, lão già nhà hắn chẳng lẽ hắn còn không hiểu sao.
“Nếu không mình khiến cho ba Bạch cuốn lấy cha Tưỏng, làm cho cha không rảnh để đi tìm?” Bạch Trì khẽ nhíu mày, cha Tưỏng quả thật là một chướng ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-vo-ve-nha-choi/1215493/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.