Chờ hai đứa nhỏ chơi cả ngày bên ngoài về, đuôi Thiện Diệu đã vẫy đến sắp rớt, chuẩn bị trở về phòng ngủ ngon. Phục Kỳ tâm tình thư sướng, cười tủm tỉm ngồi ở lầu một nghiên cứu menu của quán trà sữa.
Thiện Sơ không kịp xỏ dép lê, chuẩn bị sung sướng chơi trò nhảy lên người Phục Kỳ. Không có Thiện Diệu mau tay nhanh mắt túm lại thì Thiện Sơ đã dễ dàng đánh về phía mục tiêu. Phục Kỳ nghiêng người đi, tránh bụng, ôm lấy Thiện Sơ hỏi: “Hôm nay đi chỗ nào chơi? Tiểu Thần, cất di động đi.”
Phục Thần vội vàng cất di động, bỏ vào túi áo, ngoan ngoãn ngồi vào bên người Phục Kỳ.
“Xem phim, còn ăn rất nhiều món.” Thiện Sơ ngồi trên đùi Phục Kỳ, nghĩ nghĩ nói rằng: “Mẹ, chỗ đó có 1 quán ăn bán đùi gà chiên ngon lắm.”
“Thứ này vẫn là bớt ăn đi.” Phục Kỳ nhìn Thiện Sơ chép miệng, trong lòng buồn cười. Đứa nhỏ này càng ngày càng dính người, càng ngày càng biết làm nũng, nhưng cũng càng ngày càng đáng yêu. “Lần sau để ba làm cho con ăn.”
“Ba làm mới không thể ăn ấy.” Thiện Sơ không cho là đúng.
Phục Kỳ quay đầu nói với Phục Thần: “Tiểu Thần, ngày mai khai giảng con sẽ lên năm 3 học. Chủ nhiệm lớp các con thầy Tang chủ động muốn sang đây dạy bù cho con đấy.”
“A ——” Phục Thần dài giọng kêu thảm thiết. Thiện Sơ che miệng vui cười sướng khi người gặp họa, nó chính là thích nhìn đủ loại biểu tình của em trai, thời điểm mấu chốt thì nó vẫn là anh trai tốt đấy.
“Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215783/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.