Quán cà phê ở trung tâm thành phố, âm nhạc nhẹ nhàng vang lên. Phục Kỳ bất an mà xoay cốc nước chanh miễn phí trong tay, chờ Adam xuất hiện.
“Phục Kỳ?”
“Chào anh.” Phục Kỳ đứng lên, cùng người đàn ông cao lớn mới tới bắt tay.
Adam hỏi: “Cậu không phải ngôi sao ca nhạc Phục Kì năm đó ra album sao?”
“… Vâng, đã sớm không hát nữa rồi.” Nếu đó cũng là tư bản, Phục Kỳ không sợ người khác đâm vào vết sẹo của mình. Cậu rất cần tiền.
“Ngồi đi.” Adam đi thẳng vào vấn đề: “Tôi còn có chút việc, liền không nhiều lời. Cậu đã từng là ca sĩ, tôi cũng càng yên tâm giao chuyên mục đó cho cậu. Đây là hai chủ đề bản thảo, tuy tạp chí của bọn tôi đi theo phong cách giải trí, nhưng cá nhân tôi tương đối thưởng thức phong cách bản thảo trước của cậu.”
“Được, tôi đã hiểu.”
“Hạn nộp bài sẽ tương đối chặt, thứ lỗi cho tôi cũng thật sự là bất đắc dĩ.” Adam cười khổ.”Nhưng tự nhiên sẽ bồi thường lại ở phương diện nhuận bút. Không tiện gửi tiền vào thẻ căn cước của cậu nên sẽ đưa tiền mặt.” Y lấy ra một phong bì tinh xảo, đưa qua.
Phục Kỳ sờ sờ độ dày: “6 triệu? Giờ đã trả luôn cho tôi?”
“Biết chỗ cậu làm rồi còn sợ cậu chạy sao. Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Ngồi xe bus trở lại LK, Phục Kỳ vươn tay vào túi áo, cứ vuốt ve cái phong bì kia. Cậu vào làm ở phòng tin tức LK lương cũng được bảy tám ngàn, hai ngàn đồng 2 bản thảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215752/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.