Nhân viên chữa bệnh lặng lẽ rời khỏi phòng, để lại không gian riêng cho bốn đời Thiện gia nói chuyện. Thiện Phú Phong ngồi 1 mình trên ghế sa lông, nhìn chằm chằm Thiện Diệu không nói lời nào.
Hai đứa nhỏ xem xét tình huống, đều chạy đến bên người cụ nội khóc không ngừng.
“Ba, bọn nó không còn nhỏ nữa, ba làm như vậy không nghĩ đến cảm nhận của chúng sao?” Thiện Diệu không nhịn được đầu tiên, tính nhẫn nại của hắn so với Thiện Phú Phong và Thiện lão gia tử ít hơn nhiều lắm.
Thiện Phú Phong lạnh lùng nói: “Đứa nhóc mới 5t đầu thì biết cái gì. Qua 2 năm nữa thì cái gì cũng quên hết. Thế mà anh đem…anh có nghĩ qua cho tương lai của bọn nó sao? Hừ, tóm lại tôi sẽ không đem bọn nó cho anh nuôi nữa.” E ngại 2 đứa nhỏ ở đây nên Thiện Phú Phong không nói quá rõ ràng.
Thiện Diệu đứng lên: “Ba, bọn nó là con của con, con không nuôi thì cũng phải do mẹ bọn nó nuôi. Mẹ chúng nó đang ở dưới xe đó, có cần con gọi người lên nói chuyện hay không?”
“Mày, mày, thằng mất dạy.” Thiện Phú Phong tức đến run cả tay.”Tao còn là ông nội bọn nó, dựa vào cái gì tao không thể nuôi. Được lắm, mày có giỏi thì sinh thêm 2 đứa nữa, sinh được thì tao không thèm quản tiểu Sơ và tiểu Thần nữa.” (sinh luôn =))))
Thiện Diệu cũng không muốn chọc giận ba mình, vội cười làm lành nói: “Con cũng không thể sinh thêm, thế không phải (lợn nái) siêu sinh sao. Trong những người đồng lứa con coi như đã không thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215745/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.