Phục Kỳ một đường nhìn chằm chằm qua cửa kính xe, phong cảnh xẹt qua giống như những nốt nhạc cao thấp bình ổn nội tâm bất an của Phục Kỳ. Cậu ngồi ghế sau, tay ôm bình giữ nhiệt như ôm cọng cỏ cứu mạng.
Trong xe thực yên lặng, yên lặng đến dọa người.
Thiện Diệu đen mặt đỗ xe ven đường, cũng không thèm quay đầu lại lỗ mãng nói một câu: “Tôi đi mua bánh ngọt, cậu chờ ở đây.”
Bánh ngọt? Phục Kỳ nhanh chóng ngẫm nghĩ, hình như hôm nay không phải sinh nhật cậu, Thiện Diệu hay chú Lâm mà, chẳng lẽ là của bọn nhỏ? Cậu nghĩ vậy nhất thời nóng lòng đứng lên, lập tức muốn xuống xe hỏi Thiện Diệu rồi lại nghĩ, với tính cách tử khống (son-complex =)) của Thiện Diệu, nếu hôm nay là sinh nhật bọn nhỏ khẳng định hắn sẽ không để bọn nhỏ đi ra ngoài.
Phục Kỳ trong lòng cực bồn chồn, cậu phát giác Thiện Diệu mấy ngày gần đây hình như hơi quái, thái độ khi tốt khi xấu, vừa rồi ở phòng giải khát lại như không muốn ngồi cùng cậu, trước cửa thang máy lại nói lời quan tâm 1 cách rất tự nhiên, tự nhiên đến mức Phục Kỳ nghi ngờ liệu câu nói đấy có phải thật xuất phát từ tâm Thiện Diệu hay không.
Thiện Diệu người này, rất ít khi che dấu tính tình cùng cảm xúc của mình, không, phải nói là, có rất ít người có thể khiến Thiện Diệu khắc chế tính xấu của mình, giống như y muốn làm cái gì sẽ trực tiếp mà làm, sẽ không ủy khuất chính mình, trừ phi y nguyện ý tự ủy khuất.
Hắn mua 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-theo-bao-tu-dau-ac-phu/1215724/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.