Bộ tộc cách rừng rậm cũng không xa, lưng Dụ Phi đeo cung tiễn của A Loạn, cùng A Trác, A Từ cũng trang bị đồng dạng một đường nhanh chóng đi tới, không đến nửa canh giờ đã đi tới bên ngoài rừng rậm.
A Trác đem chủy thủ sắc bén buộc vào chân, để cho Dụ Phi đi vào giữa hắn cùng A Từ, đây là vị trí an toàn nhất. A Từ thấy Dụ Phi bộ dáng hưng trí bừng bừng nhìn xung quanh, nhanh chóng nói: “Ngươi lần đầu tiên đến đây, chú ý đi theo chúng ta, đừng chạy loạn. Chúng ta không đi vào sâu, hẳn là sẽ không gặp phải mãnh thú săn mồi, nhưng vẫn phải cẩn thận.” Nhưng ngàn vạn lần đừng giống như A Loạn lần đầu tiên tới đây, chuyển lưng một cái liền bỏ chạy không thấy đâu, chờ sau đó bọn họ tìm được thì đệ đệ đã bị ngã đến xanh xanh tím tím, thời điểm trở về thiếu chút nữa đã bị Nạp Mộc đánh chết.
“Ân.” Dụ Phi gật gật đầu, “Dạy ta dùng cung tiễn đi, sẽ không tăng thêm phiền toái cho ngươi.”
“Ngươi bảo vệ tốt chính mình là được.” A Từ một chút cũng không cho hắn mặt mũi, hắn cũng không trông cậy vào phu quân được hai lạng thịt của nhà mình săn được con mồi gì.
Xem ra là bị coi thường rồi...... Dụ Phi tựa tiếu phi tiếu nhíu mày, được lắm, cứ theo lời ngày hôm nay của ngươi, ta mà không mang được cái gì trở về, đời trước vài thứ học được đều công toi.
A Trác đi ở phía trước không nghe được Dụ Phi nói tiếp, lo lắng có phải đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-man-phu-lang/210142/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.