Theo ý Lục Ninh ban đầu, giáo huấn Tôn Lập Ngôn một chút là được, Chung Du Bạch lại tán thành làm Tôn Lập Ngôn mất mặt trước nhiều người, đây mới là chân chính khiến cho hắn còn khó chịu hơn so với chết.
“Công ty bên Diệp Tồn An vận tác không tệ, gần đây thu được một kịch bản chất lượng rất cao, về mặt phong cách tương đối thích hợp Trần Đạt.” Chung Du Bạch gặm bữa khuya Hoàng Bích mua về, sinh vật như con thỏ này là không quá có thể ăn đồ ăn mặn, Chung Du Bạch dù là tinh quái, lại cũng không đổi được bản chất tập tính, trên cơ bản hắn vẫn chỉ ăn rau dưa, Hoàng Bích thực hiểu biết hắn, trong đồ ăn khuya mua về có một nửa là đồ ăn chay.
Lục Viễn nhíu mày, “Ý của anh là gọi ông ta đến quay,”
“Ừ, sau ngày hôm nay, tôi sẽ đi tìm ông ấy nói, ổng hẳn là sẽ không từ chối đi?” Chung Du Bạch cười đến ý vị thâm trường.
Lục Ninh: “……”
Quả nhiên, lúc này mới gọi cáo già đi?
Bởi vì chuyện tối hôm đó, ngày hôm sau Tôn Lập Ngôn vắng mặt tiết mục tổng nghệ sân khấu tuyên truyền, mà đạo diễn Trần Đạt tuy rằng ánh mắt cố gắng trấn định nhìn Lục Ninh Lục Viễn, lại vẫn không khỏi có chút trốn tránh.
Ai đã trải qua một đêm kì huyễn như vậy, đều không có khả năng không lo ngại có được không?
Ngược lại là Tạ Tri Bác hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì, hắn mơ hồ nhìn ra có điểm không đúng, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ma-quy-cu-tinh/2855307/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.