Sáng sớm, vốn là vào đông nên trời vẫn còn tối, thân thể cùng tâm lý của Tống Thanh Di vẫn còn đang mệt mọi bị hành động của người bên cạnh đánh thức làm hắn không sao kiên nhẫn được, thân thủ tùy ý đè lại, sau đó vừa lòng khi động tĩnh nhiễu hắn ngừng lại, đang muốn tiếp tục ngủ, lại cảm giác người bị hắn đè lại lại nhẹ nhàng hoạt động một chút, làm như muốn thoát khỏi tay mình.
Lập tức có chút để ý, hắn nhè nhẹ vỗ về một chút, bên tai lại nghe thấy một âm thanh thanh thúy phát ra, đem đại não đang trì độn của Tống Thanh Di thức tỉnh, Tống Thanh Di mở mắt một chút.
Chỉ thấy giờ phút này Tề Nhuận Vân đang muốn hướng ra phía ngoài trên mặt có chút cứng ngắc, mà tay chính mình giờ phút này đang đặt ở phía sau hắn, làm cho Tống Thanh Di cũng thấy ngượng ngùng.
Cùng ngồi dậy, Tống Thanh Di thấy Tề Nhuận Vân chưa kịp mặc quần áo đang muốn xốc chăn lên, Tống Thanh Di giúp hắn một chút- tuy rằng không phải mùa đông khắc nghiệt, nhưng dù sao vào thu, sáng sớm vẫn là có chút lạnh.
“ Như thế nào dậy sớm như vậy”.
Ước chừng là đã muốn đánh thức Tống Thanh Di, Tề Nhuận Vân cũng không cẩn thận nữa, chính là Tống Thanh Di theo bản năng giúp hắn đắp chăn, con ngươi luôn luôn lãnh tĩnh lóe lóe một chút, cuối cùng chính là nắm chăn, mang theo một tia cung kính trả lời Tống Thanh Di: “ Gia ngủ tiếp đi, nô muốn đi thỉnh an lão gia và phu nhân”.
Tống Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-luu-ly-tuong/261217/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.