Không phải nói là "nhà" thôi sao? Còn đây là cái gì a? Đây là lâu đài rồi!!!
Nghiêm Dư Phỉ cẩn thận quan sát ngôi "nhà" mà mình sẽ tạm trú này, cuối cùng đưa ra một kết luận: Không thể áp dụng mạch sũy nghĩ của thường dân với người giàu được!!
Thật ra thì gia cảnh của cậu cung khá giả, bố mẹ có để lại cho cậu một khối tài sản lớn, đủ để cậu ăn tiêu vô lo vô nghĩ một đời nhưng Dư Phỉ là người theo chủ nghĩa duy vật.
Cậu tích cực tự kiếm tiềm, rất hạn chế sử dụng tiền của bố mẹ. Cậu sợ rằng chỉ cần mình buông thả thì bỗng một ngày tài sản bố mẹ để lại sẽ tiêu tan hết.
Vào ở trong nhà của Trần Thiên cũng là miễn cưỡng, dù sao thì ở nhà cậu cũng chẳng có ai chăm sóc.
________
Dư Phỉ cũng là một người có tâm tư nhạy bén, cậu có thể nhận ra được rằng Trần Thiên đối với cậu không chỉ có thương hại. Sau một thời gian ở chung khá hoà hợp, hai người bắt tay tiến đến hẹn hò.
Trần Thiên hơn Dư Phỉ tám tuổi, lúc hai người gặp nhau hắn đã hai mươi chín còn cậu mới hai mươi mốt. Có lẽ là do tuổi tác cách nhau nên Trần Thiên đối sử với Dư Phỉ rất ôn nhu, dần dà chính cậu đã bị lấn vào hắn quá sâu.
Trần Thiên trước sau như một vẫn luôn chỉ coi cậu là một người để hẹn hò, qua lại chút đỉnh.
Vốn hắn đã định chia tay với cậu như những gì hắn vẫn thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lao-chong-co-102/3005307/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.