Sau khi về đến nhà, Dư Phỉ lập tức muốn đi tắm. Lúc đi ngang qua phòng bếp cậu bỗng dừng lại.
Trong bếp có một đĩa trứng ốp, bánh mì và sữa.
Trần Thiên đâu có biết nấu ăn?
Cậu bước đến gian bếp xem xét, không có khả năng Trần Thiên có thể tự nấu ăn. Thế nhưng.... trong tủ lạnh ngoài dự đoán lại chất đầy đồ ăn, điều này làm cho cậu thấy hoài nghi.
Trần Thiên cất xe theo vào sau, rồi đột nhiên hắn thấy Dư Phỉ đi vào trong bếp, không phải nói muốn đi tắm?
"Em đói không? Hay là ăn sáng đã?"
"Anh chưa ăn sáng sao?" Dư Phỉ hỏi
Trần Thiên lúc này mới nhớ đến bữa sáng của mình.
"A, mấy cái này là hồi nãy anh chưa kịp ăn, nếu em đói thì hay là chúng làm cái khác nhé? Đống này chắc lạnh hết rồi."
"Không cần, em không đói. Để em làm lại cho anh." Cậu không nói ra nghi hoặc trong lòng mình, quay đi nấu cho Trần Thiên một bữa sáng khác từ đống đồ ăn trong tủ, cũng vì vậy mà cậu không thấy được ánh mắt của hắn nhìn cậu giờ đây như tràn đầy sự tham luyến, dục vọng.
Trần Thiên nhìn chằm chằm bóng lưng của cậu, như thể rằng dù có nhìn bao nhiêu cũng không thể bù đắp những thiếu khuyết của hắn.
Cứ vậy, hắn không tự chủ dần tiến đến ôm lấy Dư Phỉ từ đằng sau. Cảm giác cơ thể cậu căng cứng làm hắn không khỏi cười hắc hắc ra tiếng:
"Làm sao vậy? Căng thẳng a? Sao lại căng thẳng rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lao-chong-co-102/3005302/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.