"Tôi nghe nhầm rồi sao?" Triệu Hàm Hiểu hỏi lại như là để xác thực câu nói vừa rồi của Trần Thiên.
"Không nhầm, tôi đúng là muốn mua tất cả."
Ông chủ Dương vẫn còn muốn ngây người, thế này so với bảo là "Tôi muốn mua cả trang trại của ông" cũng chả khác nhau là mấy:
"Mạn phép hỏi, tại sao công ty ngài lại muốn mua một lượng lớn lương thực như vậy?"
"Đây hoàn toàn là việc tư của tôi, không có liên quan một chút gì đến công ty. Nếu ông chủ Dương không muốn bán thì xin lỗi đã làm phiền, có lẽ tôi sẽ phải đi tìm một chủ mối làm ăn khác vậy."
Mắt thấy Trần Thiên định đứng lên rời đi, ông chủ Dương mới nhanh chóng sửa lời:
"Xin ngài chờ đã! Tôi bán! Tôi có thể bán! Sao tôi dám từ chối ngài được chứ?"
"Vậy được thôi, trang trại của ông có một nhà kho lớn đúng không? Từ hôm nay hãy chuyển hết lương thực đến tập kết ở đó. Tôi sẽ cho người đến chuyển hàng đi. Giá cả, số lượng và giấy tờ ông cứ thống kê tất cả lại, ngày mai tôi sẽ quay trở lại đây." Triệu Hàm Hiểu vẫn đang tích cực loading đã bị hắn lôi lên:
"Tôi muốn đi xem xét tình hình, chất lượng của lương thực. Cậu ở lại đây thương lượng làm một bản hợp đồng đơn giản giúp tôi." Nói xong liền lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho gã làm tiền đặt cọc.
Cầm tờ chi phiếu ba triệu NDT mà Triệu Hàm Hiểu cũng có thể cảm thấy tay mình sắp bỏng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lao-chong-co-102/3005299/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.