Sau khi đưa Dư Phỉ cùng vật tư về, Trần Thiên lại lái xe đi, nói là đi gặp một vài người bạn. Dư Phỉ cũng không bận tâm nhiều, quay vào nhà chuẩn bị cho bữa tối.
Trần Thiên vài ngày trước còn chưa bận tâm đến nhân lực, bây giờ có lẽ hắn phải suy nghĩ lại rồi. Từ đây đến Hư Kiến thành mất mười một ngày. Tâm dịch ở Z thành dù có bùng phát sớm thì chắc hẳn xe chở hàng vẫn đến kịp.
Từ khi bùng phát dịch đến khi Z thành và mấy thành xung quanh thấy thủ mất khoảng mười lăm ngày...
Vũ khí thì khỏi nói, Lý Thái Huyền đã dùng máy bay chở hàng để tránh hải quan nên hôm qua đã đến nơi rồi.
Trần Thiên đã dặn Triệu Hàm Hiểu đem hàng hoá và vũ khí riêng vừa thu mua được dự trữ ở một thôn nhỏ ngoại thành B thành, dù sao cũng không thể bỏ đi mà trơ mắt nhìn người khác chật vật ở lại được.
Tiếp đến là...
_____________
Xe lái trên đường lớn vào nội thành khoảng ba mươi phút đến khi táp vào một phòng gym lớn cạnh mặt phố.
Trần Thiên vừa bước xuống xe thì một người đàn ông thân hình vạm vỡ đi từ trong ra vui vẻ chào đón hắn.
"Trần lão đổng! Tôi cứ tưởng cậu quên tôi luôn rồi chứ?! Nào, vào trong đi có gì chúng ta cùng bàn bạc."
Anh ta khoác lấy vai Trần Thiên vả vả mấy cái.
"Dù không nhớ hôm qua tôi đã ăn gì cũng không thể quên được cậu đâu. Trương Hán, dạo này cậu vẫn tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lao-chong-co-102/3005273/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.