Chương trước
Chương sau
“Lý Hoa phu nhân đẻ non!”
Locker bị lời này làm cho hai mắt biến thành màu đen, suýt chút nữa không thở nổi! Lão nhìn chằm chằm tổng quản, đôi mắt màu nâu cọ cơ hồ sắp lồi ra, làm cho tổng quản sợ đến ứa mồ hôi lạnh.
Qua chừng nửa phút, lão mới bỗng nhiên bạo rống một câu “Đánh rắm!”
Một khách quý của tinh cầu khác vừa mở cửa đã nghe thấy một câu như vậy, thân hình run lên, dừng lại bước chân đề phòng nhìn Locker, lại ngẩng đầu quan sát tấm biển bên ngoài được ghi bằng ngôn ngữ của bảy tinh cầu trung tâm, sau khi do dự một lúc lâu mới đánh bạo đi vào.
Locker chú ý tới động tĩnh truyền đến từ phía sau, quay đầu lại nhìn thoáng qua, không kịp thu lại biểu tình dữ tợn trên mặt.
Người kia căng da đầu tránh ánh mắt của lão, vội vàng giải quyết xong, sau đó nhanh như chớp chạy khỏi.
Locker lau mặt, hai ba bước chạy đến cửa, dứt khoát khóa trái cửa lại, trầm giọng nói: “Lặp lại những lời ông vừa nói.”
“A?”
“Tôi bảo ông lặp lại những lời vừa nãy một lần, nghe không hiểu sao?!”
“Vâng vâng vâng.” Quản gia vén ống tay áo liên tục lau mồ hôi, thanh âm đều run run, “12h trưa nay, tôi đưa cơm trưa cho Lý Hoa phu nhân giống ngày thường, kết quả gõ cửa nửa ngày cũng không thấy ai trả lời. Tôi không yên tâm nên mời một vị chế tạo sư cơ giáp đến để phân giải cửa kim loại, ai biết vừa đi vào đã phát hiện Lý Hoa phu nhân ngã trên mặt đất, bên chân là một bãi nước, dưới thân cũng…cũng thấy hồng. Lúc ấy Lý Hoa phu nhân cũng đã mất đi ý thức, chờ đưa đến bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra liền nói….”
Locker sắc mặt xanh mét mà nhắm mắt lại.
Quản gia nơm nớp lo sợ dò hỏi: “Đại nhân, ngài có về xem không?”
“Sao lại không?!” Locker hung hăng đá một cái lên cửa, “Dám hại con ruột của lão tử! Cho dù là Thiên vương lão tử cũng phải bắt về!”
Lannado chỉ thấy Locker đầy mặt tươi cười đi vào phòng vệ sinh rồi lại nổi trận đùng đùng ra ngoài, thoáng thấy lão đang đi về phía bên này liền lập tức thu liễm ánh mắt, làm bộ chuyên tâm trêu đùa Bình Bình trong ngực.
Locker vốn không định chào hỏi với đám người Lannado nhưng dù sao hôm nay Hoàng thất cũng là chủ nhân của bữa tiệc, nếu lão đi không tạm biệt thì khó tránh khỏi bị người lên án, suy nghĩ cho thanh danh nên lão miễn cưỡng tươi cười đi đến bàn Lannado, khom lưng nhỏ giọng gọi: “Bệ hạ.”
Lannado như là mới nhìn thấy lão, kinh ngạc ngẩng đầu, sau khi thấy rõ người đến liền vội vàng ôm Bình Bình đứng dậy “Locker tổng lý, có việc gì cần trẫm hỗ trợ sao?”
Locker nhìn thoáng qua Bình Bình ngồi trên cánh tay Lannado, tiểu gia hỏa lớn lên trắng trẻo mập mạp, đang nghiêng đầu nhìn lão, ánh mắt màu xanh băng to tròn chớp chớp, cái miệng phấn hồng hơi cong cong, vừa nhìn đã biết là một tiểu tử khá thông minh.
Nếu nhi tử của mình có thể bình an ra đời thì nhất định sẽ còn đáng yêu hơn hắn! Nghĩ như thế, nội tâm bỗng nhiên dâng lên một sự ghen ghét mãnh liệt! Lão không có, dựa vào cái gì Lannado có thể có đủ?! Lão bây giờ ngay cả người thừa kế cũng không có mà Lannado đã có hai cháu nội rồi! Trời cao dựa vào cái gì mà nặng bên này nhẹ bên kia?! Thế giới này không công bằng!
Lannado phát hiện ánh mắt không có ý tốt của Locker vẫn luôn đặt trên người Bình Bình, không khỏi nhẹ nhàng mà ấn Bình Bình vào trong lồng ngực của mình.
Tiểu gia hỏa không hiểu được tâm tư của người lớn, cho rằng ông nội đang chơi trò chơi với nhóc, vì thế vô cùng sung sướng mà ôm cổ Lannado, đầu nhỏ dùng sức cọ vào trong ngực hắn, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng cười sung sướng.
Lannado bị bộ dáng vui vẻ của nhóc chọc cười, bàn tay to vỗ vỗ phần lưng nho nhỏ của nhóc, đón nhận ánh mắt phức tạp của Locker, mỉm cười nói: “Đúng rồi, Locker tổng lý còn chưa nói cho trẫm ngài có việc gì đâu.”
Locker thu hồi ánh mắt “Trong nhà có việc gấp, cần kẻ hèn lập tức về xử lý.”
“Không thể để Laurent thay xử lý? Hôm nay chính là hôn lễ của hoàng nhi Randall cùng Hạ Mạt đại sư, Locker tổng lý rời đi sớm vậy, không khỏi….”
Locker nhìn thoáng qua Laurent, thanh niên khô gầy như sài cũng nhìn về phía lão. Locker khó hiểu mà phiền lòng một trận, ngữ khí không khỏi có chút cường ngạnh “Đều là người Lạp Hỗ, còn sợ sau này không có cơ hội tụ tập? Hôm nay nếu không phải quả thực có việc gấp thì kẻ hèn cũng không tùy tiện xin cáo từ với bệ hạ.”
Lanndo vốn dĩ cũng không phải thật lòng muốn giữ lại, mặt mũi đã làm được, lập tức liền dừng tay “Nếu như vậy thì trẫm cũng không cưỡng ép, Locker tổng lý trở về đi.”
“Tạ bệ hạ thông cảm.” Locker hơi hơi cúi đầu, ánh mắt mất tự nhiên mà nhìn Bình Bình đang ghé vào trong ngực Lannado một cái, xoay người dời đi.
Laurent thấy hắn rời đi, nội tâm cũng không cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng vẫn làm bộ như khẩn trương đi về phía Locker.
“Phụ thân, ngài đây là ….”
Locker đầy đầu đều là làm sao để tìm được hung thủ giết con ruột của lão, ứng đối Laurent khó tránh khỏi có chút không kiên nhẫn, “Có việc cần về trước…..”
“Chuyện gì …..”
Locker mày căng thẳng, nghiêng đầu nhìn Laurent, “Ta còn cần phải báo cáo với con?”
Laurent lập tức làm ra thần sắc bị thương, nói xin lỗi: “Phụ thân giáo huấn đúng, là nhi tử vượt phép.”
Chú ý tới biểu tình của Laurent, Locker cũng phát hiện mình có chút quá mức thất thố, chỉ là bực bội mà xua xua tay, “Đi về trước.” “Phụ thân.”
“Lại làm sao vậy?”
“Fillet cùng Thạch Sư…..”
Sắc mặt Locker cứng đờ, đúng rồi, lão ngay cả ước định với hai tinh cầu này cũng quên mất! Lão vội vàng nhìn về phía đại biểu hai tinh cầu ngồi, phát hiện hai sứ thần đều đang nhìn chằm chằm lão.
Miệng hơi giật giật.
Locker nói với Laurent: “Chúng ta sẽ nói cho bọn họ, kế hoạch hôm nay hủy bỏ.”
“Vậy nguyên nhân….”
“Cái này còn không dễ nói? Liền nói là bên kia đột nhiên đổi ý, ác ý lên giá.”
“Vâng, nhi tử hiểu, thế nhưng phụ thân, nhi tử lo lắng trong yến hội nhiều người không tiện giao lưu, có thể cho con phương thức liên lạc của Thạch Sư tinh không?”
“Chờ lên phi thuyền sẽ gửi con.”
“Vâng, nhi tử nhất định sẽ xử lý tốt việc này, xin phụ thân yên tâm.”
Dặn dò xong mọi chuyện, Locker vội vã rời đi. Laurent nhìn theo bóng dáng lão biến mất sau cánh cửa, đáy mắt hiện lên tia sáng.
Locker vô cùng lo lắng đuổi tới phủ tổng lý Nội các. Bên trong phủ người người hoảng sợ, nhìn thấy lão đều không tự giác mà cúi gục đầu xuống.
Bọn họ đều biết tổng lý coi trọng nữ nhân tên Lý Hoa này cỡ nào — tuy ả không xinh đẹp, làm người cũng không khéo đưa đẩy. Lúc đầu bọn họ còn không rõ tại sao, thẳng đến hôm nay mới hiểu được, thì ra bụng của Lý Hoa không chịu thua. Thế nhưng hiển nhiên ả không có mệnh hưởng phúc khí này.
Locker buồn rầu đi vào trong, đi được khoảng 5-6m mới đột nhiên dừng bước lại, quay đầu hỏi: “Lý Hoa ở đâu?”
Một người hầu cuống quít nói: “Đã trở lại từ bệnh viện, đang ở hậu viện.”
Locker đi nhanh về phía hậu viện, còn không tới gần biệt thự đã nghe thấy tiếng khóc. Lão không tự giác mà nhíu mi, đẩy cửa vào.
Lý Hoa đang nghiêng người nằm trên giường, dùng chăn che đầu, thân thể cuộn thành một đoàn, theo tiếng khóc run nhè nhẹ.
Quản gia đứng bên cạnh, tận tình khuyên bảo, nhưng cho dù hắn nói gì cũng không có tác dụng. Nhìn thấy Locker đi vào, hắn có chút rối rắm trong phút chốc, ngay sau đó lại như trút được gánh nặng, điều chỉnh tốt biểu tình trên mặt đi về phía Locker, nhẹ giọng nói: “Ngài đã trở lại. Từ sau khi phu nhân tỉnh lại vẫn luôn như thế này, khuyên thế nào cũng không được….”
Locker xua tay ý bảo hắn đừng nhiều lời.
Quản gia lập tức câm miệng.
Hai người cùng đi ra ngoài cửa, Locker hỏi: “Sao cô ấy lại ngã? Là vô tình hay là người có tâm sắp xếp?”
Quản gia nhỏ giọng nói: “Sau khi chế tạo sư phân giải cửa kim loại trở về, tôi đi vào đã thấy phu nhân nằm trên mặt đất, trên mặt đất có một vũng nước, bên cạnh còn không ít mảnh vỡ gốm sứ. Tôi cũng đã hỏi qua phu nhân, từ trong câu trả lời đứt quãng của cô ấy suy ra cô ấy quả thật vô tình té ngã. Lúc ấy trong phòng cũng không có những người khác.”
Locker nhíu chặt mày, không biết sao lão luôn cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ quặc, nhưng dựa vào những tin tức trước mắt để phán đoán thì có vẻ cũng không phải người làm.
QUản gia thấy lão vẫn không nói chuyện vì thế xin chỉ thị: “Tôi đi chuẩn bị nước nóng tắm rửa thay quần áo cho ngài?”
“Đi đi”
Quản gia cung kính rời đi.
Locker nhìn chằm chằm bóng dáng quản gia đi xa, âm thầm lắc đầu.
Lý Hoa xảy ra chuyện lúc lão rời đi, theo lý mà nói đối tượng đáng nghi nhất chính là người ở lại trong phủ Nội các.
Chẳng lẽ là quản gia?
Không có khả năng.
Quản gia gần như là trúc mã với lão, theo bên người vài thập niên, có thể nói là trung thành và tận tâm.
Nhưng nếu không phải quản gia thì lão lại thực sự không nghĩ ra còn ai có thể đường đường chính chính ra vào phủ Nội các, còn có thể tiến vào hậu viện gây chuyện?
Lão lược qua những người khả nghi một lượt trong đầu, mặt Laurent bỗng nhiên xuất hiện và dừng lại.
Nếu nói ai có động cơ động vào thai nhi nhất thì nhất định là Laurent. Nhưng mà lúc ấy Laurent ở bên cạnh lão, hơn nữa quan trọng nhất chính là gã không biết Lý Hoa đã mang thai.
Thế nhưng nghĩ lại, khoảng thời gian trước lão biểu hiện thiên vị Lý Hoa vô cùng rõ ràng, Laurent thông minh như vậy sao lại có thể không nghĩ ra?
Nghĩ đến chuyện này, lão bỗng nhiên ứa mồ hôi lạnh!
Nếu Laurent rất sớm trước đó đã biết Lý Hoa có hài tử của lão nhưng vẫn làm bộ không biết, vậy gã có thái độ thế nào với hài tử của lão?!
Hết chương 414
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.