Randall đạm mạc nhìn túi dã chiến trên bàn trà, cũng không phát biểu ý kiến gì, Ánh mắt lại một lần nữa rơi xuống mâm đồ ăn, khóe mắt thoáng nhìn thấy Hạ Mạt vẫn luôn nhìn về phía bên kia, vì thế dùng nĩa gõ gõ mâm đồ ăn của cậu, nhẹ giọng nói: “Chuyên tâm ăn cơm.”
Hạ Mạt hoàn hồn. Trong lúc vô ý thấy Trương Lợi nhìn cậu như có ý khác, vội vàng quẫn bách cong khóe miệng, vùi đầu ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ: Làm sao lại có cảm giác được bao bọc bởi hạnh phúc chứ? Cảm giác bị chồng quản kỳ thật cũng không xấu.
Tốc độ dùng cơm của mấy người đều không chậm, chỉ tầm mười phút đã ăn xong rồi.
Trương Lợi cầm lấy một túi dã chiến trong đó đưa cho Hạ Mạt, Hạ Mạt lăn qua lộn lại xem một lần “Mỗi bao đều giống nhau?”
“Đương nhiên không giống nhau.” Trương Lợi giúp cậu mở khóa kéo, lấy ra dược phẩm tự cứu bên trong “Omega cùng Alpha có sự khác biệt rất lớn về thể chất, đồ vật ở đây chủ yếu được thiết kế cho Omega, ví dụ như hộp thuốc này.”
Hạ Mạt hiểu rõ gật đầu, “Mấy thứ này đều phù hợp yêu cầu thi đấu?”
“Chính xác mà nói, trong này có hơn một nửa là ban tổ chức phân phát.”
Hạ Mạt lấy từng đồ trong túi ra nhìn, quả nhiên kiểu chữ trên đấy là một loại mình không quen, có vẻ như là chữ của Gammar tinh cầu.
Trương Lợi đưa một bao dã chiến khác cho Randall “Nhiệm vụ thi đấu tuy vẫn chưa được công bố nhưng nếu đã là giải đấu nhóm, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981933/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.