Phủ Tổng lý Nội các một mảnh hỗn độn, không ít vệ binh đang vùi đầu rửa sạch dấu vết lưu lại của chiến trường.
Cửa thư phòng mở ra, Locker nhanh chóng bước ra ngoài, thần sắc sung sướng nhìn lướt qua đám đá vụn gạch nát, tinh thần phấn chấn run vai.
Laurent giống cây gậy trúc đứng ở phía sau của lão, nhẹ giọng nói: “Phụ thân, tin tức đã truyền khắp toàn bộ Lạp Hỗ. Bọn họ sợ là dữ nhiều lành ít.”
“Ha hả a.” Locker cười ra tiếng, tâm trạng u ám do bị Hoàng đảng đạp dưới chân mấy ngày nay tiêu tan, lão mạnh mẽ vỗ vỗ bả vai của Laurent, vui mừng nói: “Ít nhiều nhờ chủ ý của con!”
Laurent rũ đầu, không dám kể công, “Đều là bởi vì phụ thân kế hoạch chu đáo cẩn thận.”
“Ha ha ha, người trẻ tuổi khiêm tốn là chuyện tốt, nhưng cũng không thể tự coi nhẹ mình. Tóm lại, đây là thành quả do cha con chúng ta liên thủ.” Locker thần thanh khí sảng mà nhìn lướt qua tường viện suy sụp, hoàn toàn không để cảnh tượng thảm thiết trong lòng, “Đều là đối tượng bị oanh tạc, chúng ta có phải nên thể hiện một chút thái độ của những người có cùng cảnh ngộ?”
“Phụ thân nói đúng. Chúng ta đi xem bọn họ, vừa lúc còn có thể hỏi Randall điện hạ xem nhân viên dự thi có cần thay đổi hay không” Laurent lộ ra tươi cười, bởi vì bệnh trạng gầy yếu mà đuôi mắt bị ép ra nếp nhăn “Nếu bọn họ không tìm được người thích hợp thì chỗ chúng ta còn có rất nhiều” “Nói không sai!” Locker mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981929/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.